Mang Cả Gia Tài Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 151

Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:58:58
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đôi tay đang nhào bột của Nhạc Tú Lan khựng , bà xoay đầy kinh hỉ, mắt mở to tròn xoe: "Thật hả ông? Thế thì quá! Cô em Thẩm dáng dấp xinh , tính tình , còn trị bệnh cứu , với Đoàn trưởng Văn đúng là xứng đôi lứa nhất !" Bà quen tay chùi bột tạp dề, để mấy vệt trắng xóa, "Cơ mà ngày định vẻ gấp, đồ đạc chuẩn xong ?"

 

"Thì thế, hôm nay lão thủ trưởng Văn đích đến tìm , nhờ giúp đỡ lo liệu đấy." Bạch Giang đến chậu nước rửa tay, "Chuyện trang trí hội trường, tiệc rượu thì sẽ nghĩ cách. mà váy cưới, của hồi môn nọ của cô Thẩm, mấy thứ lặt vặt dùng cho phòng tân hôn, chắc để cô tự chuẩn thôi, đàn ông con trai rành mấy cái ."

 

Nhạc Tú Lan xong, liền ấn cục bột tay chậu, cởi tạp dề : "Ông thế mà , cảnh nhà cô em Thẩm thế nào ông !"

 

Giọng Nhạc Tú Lan mang theo vài phần sốt sắng: "Chăn đệm trải giường cho phòng tân hôn, gối đầu vỏ gối, chậu rửa mặt, phích nước nóng... mấy thứ đồ dùng sinh hoạt đều sắm sửa. Lại còn chuyện con gái lấy chồng, dù cũng bộ đồ tươm tất, chỉ dựa một thành phố mua vài thước vải thì mà xong !"

 

Càng bà càng thấy chuyện thể chậm trễ, hấp tấp định ngoài: "Không , sang hỏi cô em Thẩm một tiếng! Cô da mặt mỏng, ngại mở miệng, chúng thể cứ trơ mắt !"

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Bạch Giang vội vàng kéo bà : "Kìa kìa, cái bà tính cứ nóng như kem! Trời tối mịt , mai cũng muộn! Vợ chồng son khi đang bàn bạc đấy, bà cứ lật đật chạy sang là thế nào?"

 

Bị chồng kéo , Nhạc Tú Lan dừng bước, sắc trời tối sầm bên ngoài, cuối cùng cũng kiên trì nữa, miệng lầm bầm: "Đoàn trưởng Văn lẽ chuyện sớm hơn, cứ kéo dài tới tận bây giờ... Sáng mai sẽ ! Mấy cái môn đạo gả chồng , cô là con gái trẻ thì gì chứ..."

 

Chập tối ngày hôm , Nhạc Tú Lan ăn cơm tối ở nhà xong, giao việc rửa bát cho Bạch Giang, buông đũa xuống là ngay.

 

Cửa nhà Văn Yến Tây đóng chặt, Nhạc Tú Lan gõ cửa, mà giọng vang lên : "Cô em Thẩm ơi! Có nhà ?"

 

Trong phòng đèn sáng trưng, Thẩm Chiếu Nguyệt đang nghiêng bên mép giường, tay cầm một cây kim bạc thon dài, tập trung tinh thần vê nhẹ một huyệt vị lưng Văn Yến Tây đang sấp.

 

Ánh đèn vàng ấm áp phủ lên sườn mặt chăm chú và cổ tay căng của cô. Đuôi kim bạc phản chiếu chút ánh sáng nhạt, rung rung khó phát hiện theo động tác vê tay của cô.

 

Văn Yến Tây cởi trần nửa sấp giường, vai lưng rộng lớn, đường nét cơ bắp rõ ràng, chỉ là giờ phút im thin thít, nhúc nhích, hệt như một ngọn núi trầm mặc.

 

Nghe thấy giọng oang oang của Nhạc Tú Lan, mày Văn Yến Tây khẽ nhíu , hiển nhiên thích khác bắt gặp trong trạng thái "thiếu vải" thế , nhưng thể đang châm cứu, thể cử động .

 

Thẩm Chiếu Nguyệt tiếng liền ngẩng đầu, mặt nở nụ , mang theo chút ngạc nhiên nhỏ vì phiền: "Sao chị Tú Lan tới giờ ?"

 

Văn Yến Tây suy nghĩ một chút : "Chắc là tới giúp em chuẩn đồ cưới đấy."

 

Thẩm Chiếu Nguyệt cầm tấm ga trải giường phủ lên tấm lưng trần của Văn Yến Tây: "Thế để em mở cửa cho chị Tú Lan."

 

Văn Yến Tây miễn cưỡng "ừ" một tiếng. Thẩm Chiếu Nguyệt mở cửa đón Nhạc Tú Lan .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-gia-tai-ga-cho-thu-truong/chuong-151.html.]

 

Nhạc Tú Lan sải bước phòng, liếc mắt Văn Yến Tây đang sấp giường, chỉ thể nửa mặt bà. Ánh mắt bà mang theo chút trêu chọc kiểu " cũng ngày hôm nay ", ngay lập tức chuyển cái nóng bỏng sang Thẩm Chiếu Nguyệt.

 

"Ái chà, Đoàn trưởng Văn," giọng bà vẫn sang sảng, mang theo vẻ lanh lợi của từng trải bậc con cháu, "Cậu đúng là đốt đèn lồng cũng khó tìm phúc khí thế ! Nhìn cô em Thẩm nhà xem, dáng dấp thì xuất chúng nhất vùng, tính tình , đến cả bản lĩnh châm cứu khám bệnh cũng rành rọt! Cậu xem, kiếp tích đức lớn thế nào hả?"

 

Nhạc Tú Lan kiêng dè đ.á.n.h giá mấy cây kim bạc đang rung rinh lưng Văn Yến Tây, tấm tắc khen ngợi.

 

Văn Yến Tây cho chút tự nhiên, cằm tì lên gối, rầu rĩ "ừ" một tiếng coi như đáp . Giọng trầm thấp, cảm xúc, nhưng kỹ thì tư thế của dường như thả lỏng hơn một chút.

 

"Chị Tú Lan, chị cứ khéo khen em, uống nước ạ." Thẩm Chiếu Nguyệt đưa cốc nước ấm cho Nhạc Tú Lan, má ửng hồng, mang theo nụ ngượng ngùng.

 

Nhạc Tú Lan nhận lấy cốc nước, uống ực một ngụm lớn, lúc mới đề chính.

 

" lão Giang nhà bảo ngày cưới của hai định ? nghĩ ngày cưới cũng sắp đến nơi , hai còn trẻ, nhiều chỗ cũng hiểu, nên qua đây hỏi thăm chút, váy cưới định ? Cô dâu mà, cả đời một , váy cưới thể qua loa ! Chị là từng trải, kinh nghiệm! Tìm hôm nào em nghỉ, chị đưa em thành phố, đến tiệm may lâu đời xem thử, đảm bảo chọn bộ hợp với em nhất!"

 

Mắt Thẩm Chiếu Nguyệt sáng lên, hiển nhiên hứng thú với đề nghị . Cô theo bản năng liếc Văn Yến Tây giường, vốn dĩ cô bàn với là hai sẽ tự dạo.

 

Văn Yến Tây tuy sấp nhưng tai vẫn luôn dỏng lên , lúc lập tức vọng giọng ồm ồm: "Nghe theo chị dâu Tú Lan , mắt thẩm mỹ của chị đấy." Trong giọng mang theo sự vội vàng và tán đồng mà chính cũng nhận .

 

Thẩm Chiếu Nguyệt mím môi , sang với Nhạc Tú Lan: "Vậy phiền chị Tú Lan nhé. Em... cuối tuần là rảnh ."

 

"Được! Vậy quyết định thế nhé! Cuối tuần! Sáng sớm chị sẽ qua tìm em!" Nhạc Tú Lan chốt hạ nhanh gọn. Bà nụ dịu dàng của Thẩm Chiếu Nguyệt, Văn Yến Tây ngày thường cứng rắn như đá giờ phút "ngoan ngoãn" lạ thường giường, trong lòng thầm nghĩ câu "vỏ quýt dày móng tay nhọn" quả nhiên sai.

 

Nhạc Tú Lan nhịn trêu thêm một câu: "Nhìn xem kìa, còn nôn nóng hơn cả cô dâu đấy!"

 

Lời dứt, vành tai Văn Yến Tây đỏ lên với tốc độ mắt thường thể thấy . Thẩm Chiếu Nguyệt cũng mím môi, cúi đầu, ngón tay vô thức mân mê cổ tay áo.

 

Nhạc Tú Lan lanh lẹ dặn dò vài câu mới về, để trong căn phòng nhỏ bầu khí ấm áp, pha chút ngọt ngào và ngượng ngùng.

 

Thẩm Chiếu Nguyệt bên cạnh Văn Yến Tây, tiếp tục cẩn thận vê kim. Văn Yến Tây sấp, vùi mặt sâu hơn gối, nhưng khóe miệng nhếch lên thì cũng giấu .

 

...

 

 

Loading...