Mang Cả Gia Tài Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 70: Hôn lễ đơn giản và món quà đặc biệt

Cập nhật lúc: 2025-12-18 08:07:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Tiểu thư, em quy hoạch xong !"

 

Chưa đầy mười phút, Johnny phấn khích vung tay, mắt điện t.ử chiếu bản đồ quy hoạch trồng trọt thực tế ảo. Các khu vực trồng từng loại rau củ đ.á.n.h dấu rõ ràng, thậm chí chu kỳ sinh trưởng và sản lượng dự kiến cũng tính toán chi tiết.

 

Thẩm Chiếu Nguyệt chẳng thèm kỹ, vỗ vỗ đầu Johnny: "Giỏi lắm!" Cô luôn tin tưởng tuyệt đối năng lực của Johnny, như tin tưởng cánh tay đắc lực của .

 

"Được , linh điền giao quyền cho mày đấy!" Cô vươn vai: "Đợi trồng xong nhớ cất hết kho, phân loại cho kỹ nhé!"

 

Mắt điện t.ử của Johnny sáng lên ánh xanh kiên định, n.g.ự.c ưỡn cao: "Đảm bảo thành nhiệm vụ!" Nó bắt đầu tính toán sắp xếp khu vực ánh sáng nhất cho cà chua. Dù thì tiểu thư nhà nó thích ăn cà chua nhất mà.

 

Thẩm Chiếu Nguyệt bộ dạng hăng hái của nó, nhịn dặn dò thêm: "Linh điền tự động tưới nước , mày đợi lúc thu hoạch hẵng qua, đừng canh ở đây cả ngày, cẩn thận hỏng máy đấy!"

 

Mắt Johnny nhấp nháy vẻ tủi , miệng máy bĩu : " mà tiểu thư, nhỡ ..."

 

"Không nhỡ gì hết!" Thẩm Chiếu Nguyệt ngắt lời, giả vờ nghiêm mặt: "Mày mà lời là tao tống trạm phế liệu đấy!"

 

Johnny ôm đầu kêu oai oái: "Đừng mà tiểu thư!" Thấy Thẩm Chiếu Nguyệt im lặng, nó mon men gần nũng: "Em hứa sẽ sạc điện đúng giờ, nghỉ ngơi đúng giờ!"

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Thẩm Chiếu Nguyệt bật bộ dạng của nó, lúc mới yên tâm rời khỏi gian.

 

Sáng sớm hôm , Văn Yến Tây đưa Thẩm Chiếu Nguyệt đến cổng trạm y tế thì cảnh vệ viên của Tư lệnh Văn mời đến văn phòng.

 

"Đăng ký xong hả?" Ông cụ bàn việc hỏi thẳng.

 

Văn Yến Tây gật đầu: "Vâng."

 

Văn Khải Dân dậy vỗ vai , giọng thấm thía: "Sau sống cho . Tiểu Thẩm gia cảnh khá giả, khó tránh khỏi chút tính tiểu thư. con bé chê cháu thể sinh con, cháu cũng nên bao dung tính khí của nó một chút."

 

Văn Yến Tây nhíu mày, khẽ: "Cô tính đại tiểu thư gì cả." Ánh nắng xuyên qua cửa chớp rọi lên khuôn mặt lạnh lùng của những vệt sáng loang lổ, khiến đôi mắt càng thêm thâm trầm. Thời gian chung sống qua, sự lanh lợi đáng yêu, thông minh kiên cường của Thẩm Chiếu Nguyệt đều thấy hết. Nếu bắt buộc tìm khuyết điểm, thì cùng lắm là thỉnh thoảng nhõng nhẽo chút thôi. trong mắt , đó chẳng những khuyết điểm mà còn khiến che chở cô hơn.

 

Văn Khải Dân bộ dạng bênh vực vợ của cháu trai, ban đầu ngẩn , đó khóe mắt đến xếp nếp. "Tốt, lắm!" Ông cụ cảm thán liên tục, giọng giấu sự vui mừng: "Xem lo bò trắng răng ."

 

Văn Yến Tây tuy gì nhưng khẽ gật đầu.

 

"Cái thằng !" Văn Khải Dân lườm một cái nhưng đáy mắt tràn đầy ý . Ông chắp tay đến bên cửa sổ, giọng bỗng trở nên trịnh trọng: "Gần đây sẽ xem ngày lành cho hai đứa. Đến lúc đó tổ chức một hôn lễ đơn giản ở đơn vị, cho cùng chung vui, náo nhiệt một chút!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-ca-gia-tai-ga-cho-thu-truong/chuong-70-hon-le-don-gian-va-mon-qua-dac-biet.html.]

 

Yết hầu Văn Yến Tây chuyển động, ngón tay buông thõng vô thức miết đường chỉ quần. "Vâng." Hắn đáp, giọng trầm hơn thường ngày nhưng chứa đựng sự dịu dàng thể nhầm lẫn. Giờ phút , trong đầu chỉ hình ảnh Thẩm Chiếu Nguyệt mặc chiếc váy đỏ xoay tròn. Đợi đến ngày cưới, nhất định để cô mặc chiếc váy nhất!

 

Bên , Thẩm Chiếu Nguyệt xách cái túi nhận từ tay Văn Yến Tây, bước chân nhẹ nhàng cổng trạm y tế. Nắng sớm xuyên qua kẽ lá rắc những đốm sáng lung linh lên cô, nụ môi càng thêm rạng rỡ.

 

"Chiếu Nguyệt, cô xách cái gì thế?" Vừa cửa, Tiểu Trương ở phòng t.h.u.ố.c nhiệt tình chạy đón, khác hẳn vẻ lạnh nhạt ngày thường. Mấy y tá khác cũng xúm , ánh mắt đầy tò mò.

 

"Nghe hôm qua cô xin nghỉ đăng ký kết hôn." Một y tá trêu chọc, mắt cứ liếc cái túi tay cô: "Không mang kẹo hỷ cho bọn đấy chứ?"

 

"Túi to thế , chắc kẹo hỷ nhỉ?" Một y tá nhỏ khác ghé đầu , tò mò về sức nặng của cái túi. Nhìn Thẩm Chiếu Nguyệt xách vẻ nhẹ nhàng, chắc kẹo .

 

Thẩm Chiếu Nguyệt mỉm , móc từ trong túi một gói giấy dầu nhỏ xinh: "Kẹo hỷ đương nhiên là ." Cô mở gói giấy , bên trong là những viên kẹo cứng trái cây đủ màu sắc, lấp lánh nắng sớm.

 

" cái túi to ..." Thẩm Chiếu Nguyệt bí hiểm mở túi , một mùi thơm thảo d.ư.ợ.c tươi mát lập tức lan tỏa. Đây là những thứ cô lấy từ gian , cố ý mang đến trạm y tế để chúng phát huy tác dụng. "Là thảo dược!" Cô như hiến vật quý, bày cho xem: " cố ý mang một ít đến đây, trạm y tế chúng dùng ."

 

Các y tá ngạc nhiên ghé đầu xem, nhao nhao bàn tán: "Nhiều thế á? Trông còn tươi nữa chứ!"

 

"Trời ơi, rễ cây chỉnh thế , đầu thấy đấy."

 

"Chiếu Nguyệt, cô kiếm thế?"

 

...

 

Mọi tranh hỏi, tò mò về đống thảo d.ư.ợ.c chất lượng . Thẩm Chiếu Nguyệt giữa vòng vây, mặt vẫn giữ nụ điềm tĩnh.

 

"Hôm qua lên thành phố, thấy bên đường bán, thấy hữu dụng nên mua về." Cô nhẹ tênh lời giải thích chuẩn sẵn: "Toàn mấy loại thông dụng, chắc là dùng ."

 

"Đang chuyện gì mà xôm tụ thế?" Cao Văn bước trạm y tế, thấy một đám tụ tập. Bà ngửi thấy mùi t.h.u.ố.c nồng đậm, tò mò gần.

 

"Viện trưởng Cao, Chiếu Nguyệt mang đến nhiều thảo d.ư.ợ.c lắm!" Cô y tá nhỏ hào hứng tránh đường: "Ngài xem , chất lượng cực!"

 

Cao Văn bước nhanh tới, cúi xem xét, ngón tay nhẹ nhàng lật xem lá và rễ cây, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc: "Cái ..." Bà ngẩng đầu Thẩm Chiếu Nguyệt, ánh mắt đầy ngạc nhiên vui mừng: "Cô còn am hiểu thảo d.ư.ợ.c ?"

 

"Biết sơ sơ thôi ạ." Thẩm Chiếu Nguyệt khiêm tốn: "Trước trong nhà dạy."

 

Cao Văn càng thêm vui mừng, vội vàng hỏi dồn: "Cô lấy đống ? Chất lượng mấy cây t.h.u.ố.c hơn hẳn loại chúng tìm thấy!" Không chỗ đó nhiều , trạm y tế vốn khan hiếm t.h.u.ố.c men, khi cấp bách họ cũng lên núi hái t.h.u.ố.c dùng tạm. cũng chỉ mấy loại cơ bản nhất, kỹ thuật hái chuyên nghiệp nên t.h.u.ố.c dùng càng ít. Giờ thảo d.ư.ợ.c của Thẩm Chiếu Nguyệt khiến bà thấy hy vọng.

Loading...