Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 280

Cập nhật lúc: 2025-10-05 22:29:57
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tuế Tuế, dậy mau thì với cả đấy." Triệu Lập Võ kéo hai tay em gái, bắt cô dậy.

"Hả? Đi ?" Triệu Tuế Tuế còn đang ngái ngủ.

"Bắt thỏ hoang chứ còn gì nữa, em quên trưa nay em lên núi ?" Triệu Lập Võ trực tiếp úp khăn mặt lên mặt em gái, đây là cách nhanh nhất để đ.á.n.h thức cô nàng.

Triệu Tuế Tuế thấy hai chữ "thỏ hoang" liền tỉnh ngủ ngay lập tức, vội vàng rửa mặt chải đầu, đeo túi tên xuất phát. Đến chân núi mới nhớ là quên gọi Lục Thiền,"Chết, quên mất."

"Để ." Triệu Lập Văn ngăn em gái , sợ lát nữa lúc về thêm một .

Kết quả, Triệu Lập Văn mới hai bước thì thấy Lục Minh kéo Lục Thiền chạy tới.

"Hộc... hộc... chị Tuế Tuế, chị gọi em?" Lục Thiền thở hổn hển, chạy .

"À, chị quên mất, đang định về gọi hai em đây." Triệu Tuế Tuế ngượng ngùng gãi đầu.

Lục Minh đưa cho em gái một bình nước,"Uống nước ."

Lục Thiền uống nước xong, nhóm liền lên núi.

"Chính là chỗ , sáng nay chúng em thấy thỏ hoang ở đây." Lục Thiền dẫn đường , đưa đến chỗ lúc sáng thấy thỏ hoang.

Triệu Lập Văn nhặt một cành cây khô bắt đầu khua khoắng, Lục Minh thấy cũng học theo.

"Ở đây một cái hang." Lục Minh nhanh phát hiện một cái hang thỏ, bên trong còn phân thỏ.

Triệu Lập Văn tới xem, đúng là phân thỏ,"Tìm tiếp ."

Lục Thiền đang bám chặt lấy một cành cây, Triệu Tuế Tuế ở phía cố hết sức đẩy cô bé lên, ngờ cô nhóc nặng đến ," , nắm lấy cành cây đó mà leo lên."

"Phù, em lên , chị Tuế Tuế cũng lên ." Lục Thiền một cành cây, gọi Triệu Tuế Tuế ở gốc cây cùng leo lên.

Triệu Tuế Tuế khởi động cánh tay một chút, đó chạy lấy đà, thoắt cái leo lên cạnh Lục Thiền.

Lục Thiền Triệu Tuế Tuế leo lên dễ như trở bàn tay, hai mắt sáng lấp lánh,"Chị Tuế Tuế giỏi quá!"

"Leo nhiều em cũng leo như ." Triệu Tuế Tuế lấy cung tên và ống nhòm bắt đầu quan sát.

Triệu Lập Võ cũng tìm một cái cây leo lên, gốc cây chỉ còn Triệu Lập Văn và Lục Minh đang tìm hang thỏ.

Lục Thiền lặng lẽ kéo kéo vạt áo Triệu Tuế Tuế, chỉ tay về một hướng.

TBC

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-280.html.]

Triệu Tuế Tuế theo hướng Lục Thiền chỉ, quả nhiên thấy gì đó động đậy đám cỏ,"Anh, bên kìa."

Triệu Lập Võ theo hướng em gái chỉ, thấy một con thỏ trong bụi cỏ gốc cây, liền lặng lẽ giương cung, một tiếng "ục ục" vang lên từ trong bụi cỏ.

Triệu Lập Văn đang định tới nhặt thỏ thì giẫm một cái hố, chân giẫm trúng thứ gì đó mềm mềm.

Anh nhấc chân lên, con thỏ bên trong liền nhảy .

Lục Minh vung gậy gỗ định vụt, nhưng đ.á.n.h trượt, đang định chạy tới tóm lấy thì thấy một tiếng hét,"Cúi xuống!"

Lục Minh cúi xuống, một hòn đá bay vụt qua mặt, trúng ngay con thỏ.

Tổng cộng ba con thỏ chạy , một con Triệu Tuế Tuế b.ắ.n thương, hai con còn chạy thoát.

"Chị Tuế Tuế giỏi quá!" Lục Thiền vỗ tay rào rào, vẻ mặt vô cùng phấn khích.

"Hì hì, bình thường thôi." Triệu Tuế Tuế nhảy xuống khỏi cây, Lục Thiền cành cây, bản đỡ cô nhóc ,"Lục Minh, đây đỡ em xuống."

Lục Minh Triệu Tuế Tuế gọi, liền đưa con thỏ trong tay cho Triệu Lập Văn, chạy tới đỡ em gái.

"Không cần , em tự xuống ." Lục Thiền cảm thấy leo lên thì cô bé leo , chứ leo xuống thì dễ ẹc.

Lục Minh cũng cản, giơ hai tay đỡ phía ,"Vậy em cẩn thận."

Lục Thiền hít sâu một , hai tay hai chân ôm chặt lấy cây, cẩn thận bò xuống, lúc sắp chạm đất thì trai đỡ lấy, cô bé lúc mới thở phào nhẹ nhõm.

"Chị Tuế Tuế, chúng tìm mấy con thỏ nữa ạ?" Lục Thiền đang sắp xếp giỏ, thắc mắc hỏi.

"Bây giờ chúng nó cảnh giác , khó tìm , chúng tìm quả dại ăn thôi." Triệu Tuế Tuế lắc đầu, khả năng tìm thấp, thôi thì để .

"Vâng ạ, lúc nãy em thấy nho rừng, em dẫn chị ." Lục Thiền kéo tay Triệu Tuế Tuế về phía một bụi cây.

Triệu Lập Văn ném con thỏ trong tay giỏ của Lục Minh,"Con cho hai em."

"Cảm ơn ." Lục Minh cảm ơn, thể cảm nhận Triệu Lập Văn đối với lúc thì lúc thì , nhưng lịch sự đưa quà cho , thì cũng nên lịch sự nhận lấy.

Lục Thiền dẫn Triệu Tuế Tuế đến gần một cây nho: "Ở đó."

Triệu Tuế Tuế theo hướng ngón tay Lục Thiền, hai chùm nho rừng đỏ thẫm: "Chắc chắn ngọt."

Triệu Lập Võ tới lưng em gái, nhưng những bông hoa nhỏ màu trắng cách đó xa thu hút: "Đó là hoa gì , thật đấy."

 

Loading...