Đội chạy bộ tập hợp đông đủ. Trải qua một thời gian dài rèn luyện, Lục Thiền cao hơn nhiều, thoạt cũng dáng một cô bé sáu tuổi.
Triệu Tuế Tuế chiều cao của , cảm thấy cô lớn chậm quá. Cô cũng yêu cầu gì nhiều, chỉ cần cao 1 mét 68 là , cũng coi như là khôi phục chiều cao kiếp . Không kén ăn chính là nỗ lực lớn nhất của cô lúc .
Chạy bộ xong, về nhà ăn sáng học. Hôm nay là ngày đầu tiên học, Triệu Tuế Tuế mong chờ.
Vì hôm nay đưa em gái đến trường tiểu học nên Lục Minh dậy từ sớm.
Lúc Triệu Tuế Tuế và trai khỏi nhà, cổng khu tập thể vắng qua , chỉ còn lác đác vài đạp xe học.
Đi nửa đường, bọn họ gặp một vụ va chạm xe đạp.
Nguyên Thịnh và Nguyên Khải đang tranh cãi với em Vương Diệu Tổ và Vương Diệu Tông. Xung quanh mấy đang xem náo nhiệt.
"Vương Diệu Tổ, mày cố ý ? Ghen tị vì tao xe đạp ?" Nguyên Thịnh tức giận Vương Diệu Tổ. Thằng nhãi cho một trận đòn thì mới ngoan ngoãn lời.
"Nhìn cái xe đạp của mày như báu vật . Hai tháng nữa, nhà tao cũng mua." Vương Diệu Tổ hừ lạnh. Hắn thừa nhận là cố ý, chỉ chọc tức Nguyên Thịnh một chút thôi. Ai ngờ cái xe đạp cùi bắp như , chỉ ném một hòn đá mà hỏng mất một bên phanh.
"Nhà mày mua thì liên quan gì đến tao? Mày hỏng xe của ông nội tao , chuyện xong . Mày đền." Nguyên Thịnh hít một thật sâu, sang những xung quanh."Mọi thấy đấy. Chính là Vương Diệu Tổ ném đá bánh xe của ."
Mọi xung quanh gật đầu. Bọn họ đều thấy Vương Diệu Tổ chuyện .
"Bọn mày dám!" Vương Diệu Tổ thấy đền tiền, liền hung hăng giơ nắm đ.ấ.m lên đe dọa.
Mọi thấy , sợ hãi lùi về một bước.
Nhìn thấy nhân chứng lùi bước, Nguyên Thịnh : "Mọi đừng sợ, nó dám đ.á.n.h , sẽ đ.á.n.h nó gấp đôi."
"Nói nhỉ! Mày đ.á.n.h thắng tao chắc?" Vương Diệu Tổ dựa lợi thế hình cao lớn, khinh thường Nguyên Thịnh.
"Mày... Tao đ.á.n.h mày, nhưng Triệu Lập Võ thì ." Nguyên Khải quanh, thấy Triệu Lập Võ đang đạp xe tới, trong lòng bỗng chốc tự tin hẳn.
"Nguyên Thịnh, Nguyên Khải, hai ?" Triệu Lập Võ phanh xe, chiếc xe đạp mặt đất."Xe đạp của hai hỏng ?"
Nguyên Khải kể chuyện xảy ."Lập Võ, giúp bọn tớ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-296.html.]
"Được, nếu thằng nhãi ranh dám giở trò, tớ sẽ dạy dỗ nó." Triệu Lập Võ gật đầu. Bạn bè gặp chuyện, đương nhiên tay giúp đỡ.
TBC
Nghe thấy , những xung quanh cũng còn sợ hãi nữa. Ai chẳng Triệu Lập Võ là đại ca của khu tập thể , một đ.á.n.h với hai em Vương Diệu Tổ và Vương Diệu Tông cũng thành vấn đề.
"Anh, chúng thôi, sắp muộn học ." Triệu Tuế Tuế lên tiếng nhắc nhở.
Nghe thấy sắp muộn học, vội vàng chạy . Ngày đầu tiên học mà đến muộn, về nhà kiểu gì cũng mắng.
Vương Diệu Tổ và Vương Diệu Tông trừng mắt Nguyên Khải một cái, đó cũng chạy theo.
"Nguyên Thịnh, hai tính ?" Triệu Lập Văn chiếc xe đạp chỏng chơ đất.
"Bọn tớ dắt xe đến trường. Cũng nửa đường , hai cứ ." Nguyên Thịnh cũng dắt xe về khu tập thể. Đi như chỉ tổ mất thời gian, kiểu gì cũng muộn học.
"Vậy bọn tớ ." Triệu Lập Võ dẫm mạnh chân bàn đạp, tăng tốc.
Đến bãi để xe đạp của trường, Triệu Lập Võ thấy hết chỗ, chỉ đành dựng đại xe một góc khuất, nơi ít ánh nắng mặt trời chiếu nhất.
Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ kịp lúc chạy lớp khi tiếng chuông reo vang.
Tiết đầu tiên là tiết ngữ văn.
Cả tiết học trôi qua trong sự nhàm chán khi giáo viên những câu của các vị lãnh tụ. Triệu Tuế Tuế thầm nghĩ, chắc vài năm nữa, khi ngoài đường, chào hỏi ai, tiên một câu của lãnh tụ thì mới tiếp chuyện. Coi như bây giờ cô đang học .
Điều khiến Triệu Tuế Tuế cảm thấy đau đầu chính là, giáo viên dường như thích gọi cô lên bảng trả lời câu hỏi.
Cả buổi sáng, cô gọi lên ba , trong khi tổng cộng giáo viên chỉ hỏi năm câu.
Tan học, học sinh túa khỏi các phòng học như ong vỡ tổ. Một bộ phận chạy về phía nhà ăn, còn thì thẳng cổng trường.
Trường trung học 2 cả nhà ăn và ký túc xá, nhưng do nhà gần trường nên ai lựa chọn ở ký túc.
"Anh, mùa đông xe quân đội đến đón như thế nào nhỉ?" Triệu Tuế Tuế xe, về phía nhà ăn.
Triệu Lập Võ dắt xe đạp qua sân thể dục, lắc đầu. Anh em gái đang thắc mắc xem mùa đông xe quân đội đến trường đón về trưa .