Giang Diệp nhất thời gì. Hôm đó cô Vương Kim Liên cứ giục sinh con nữa, nên thuận miệng bịa đại một lý do, ngờ truyền thành nông nỗi .
Cơ thể cô vẫn thể sinh thêm con, nhưng vợ chồng cô lo lắng đứa con tiếp theo sẽ giống như con gái, sinh chịu khổ, nên quyết định với chồng là sinh nữa.
"Ngoan nào Nha Nha, ." Giang Diệp dỗ dành hồi lâu con gái mới nín , đó dẫn con bé đến văn phòng của khu tập thể.
Chủ nhiệm Chu thấy Giang Diệp đến: "Đồng chí Giang, chuyện gì ?"
Giang Diệp ôm con gái xuống, kể chuyện lời đồn ở chỗ ghế đá cho chủ nhiệm Chu: "Lúc đó chỉ thuận miệng , ngờ chị Vương đem chuyện ngoài truyền bá, bây giờ thành sắp chết, Nha Nha nhà còn chạy về hỏi ."
Chủ nhiệm Chu thấy khóe mắt Lục Thiền vẫn còn ươn ướt, gật đầu: "Vậy ý của đồng chí là?"
"Muốn chị Vương rõ lời đồn." Giang Diệp cũng lớn chuyện, hằng ngày cô ở bệnh viện mệt mỏi, hiếm khi nghỉ ngơi một ngày gặp chuyện .
"Được, ." Chủ nhiệm Chu ghi sổ công tác, dậy về phía nhà Vương Chính ủy.
Vương Kim Liên thấy chủ nhiệm Chu đến nhà, nhiệt tình mời bà phòng khách: "Chủ nhiệm Chu, mời chị uống nước."
Chủ nhiệm Chu bụng bầu của Vương Kim Liên, lựa chọn giọng điệu ôn hòa rõ sự tình.
"Chị xem chuyện náo loạn lên , sinh thì thẳng, lừa chứ?" Vương Kim Liên chút bực bội.
"Lần nguồn cơn lời đồn là từ chỗ chị mà , chị trách nhiệm rõ." Chủ nhiệm Chu rõ yêu cầu của Giang Diệp cho Vương Kim Liên.
"Chuyện gì mà rõ, cô vẫn khỏe mạnh ." Vương Kim Liên hiểu, một chút cũng mất miếng thịt nào .
Chủ nhiệm Chu dáng vẻ quan tâm của Vương Kim Liên, bất đắc dĩ thở dài.
Vấn đề liên quan đến tư tưởng, Vương Kim Liên là nông dân chính hiệu, ở nông thôn gặp chuyện , bà sẽ trực tiếp cãi một trận hoặc đ.á.n.h một trận cho xong chuyện.
Còn Giang Diệp là sinh viên giáo d.ụ.c bài bản, công việc là bác sĩ thể diện, cô chọn cách cãi cọ với Vương Kim Liên mà đến tìm nhà bà để giải quyết vấn đề.
Thật đúng là tú tài gặp lính, lý cũng rõ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-314.html.]
Chủ nhiệm Chu và Vương Kim Liên chuyện hồi lâu, bà vẫn sáng tỏ: "Thế thì thôi , tối đến."
"Tối nay đến?" Mí mắt của Vương Kim Liên giật giật, linh cảm chủ nhiệm Chu đến buổi tối chuyện .
" , thuyết phục bà, để Vương Chính ủy chuyện với bà ." Chủ nhiệm Chu thản nhiên , dậy chuẩn rời .
"Nói với ông nhà gì, chuyện nhỏ xíu ." Vương Kim Liên kéo tay chủ nhiệm Chu, bảo bà đừng với chồng .
"Chuyện đối với đồng chí Giang Diệp chuyện nhỏ, nghiêm trọng , cô truyền tin đồn thất thiệt, nếu đồng chí Giang Diệp báo cáo lên quân đội, lúc đó sẽ đơn giản là sáng tỏ nữa." Chủ nhiệm Chu thở dài, trình độ văn hóa của các chị em trong khu tập thể cao, còn mù chữ.
Năm 1956 ban hành quyết định xóa mù chữ, lớp học xóa mù chữ mở 5 năm, nơi chậm tiến độ cộng thêm lãnh đạo coi trọng nên mở lớp học, phụ nữ trong khu tập thể là , ít nhất một nửa là mù chữ.
Chủ nhiệm Chu dường như kế hoạch công việc tiếp theo của nên gì, nâng cao văn hóa cho các chị em trong khu tập thể cũng là một trong những nhiệm vụ của bà, văn hóa thì công việc của bà cũng dễ dàng hơn.
Nghe đến chuyện thể liên lụy đến quân đội, Vương Kim Liên sợ đến mức dám lời nào.
Chủ nhiệm Chu dáng vẻ hoảng sợ của bà , vỗ vỗ tay trấn an: "Nếu cô đến chỗ ghế đá đính chính tin đồn, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa , đồng chí Giang Diệp chỉ cần như . Nếu cô vẫn khăng khăng , để cô báo cáo lên quân đội, cũng giúp gì ."
"Đi , với là nhầm." Nghe , Vương Kim Liên vội vàng chống eo dậy.
Có Vương Kim Liên - nguồn cơn của tin đồn đính chính, trong khu tập thể dần dần ai nhắc đến chuyện nữa.
Trần Tú Hòa thầm nghĩ, may mà lúc đó nhiều với Vương Kim Liên, nếu nữ chính trong tin đồn thể là bà.
mà, Vương Kim Liên coi như cả khu tập thể mặt, chẳng ai dám tâm sự với bà nữa.
Tối hôm đó, Vương Chính ủy mang vợ đến nhà Lục Thành xin .
Lúc rời , ông còn đặc biệt cây lê lớn nhất khu tập thể, chỉ Triệu Quảng Thúc - lực lưỡng như mới thể chiều con gái như thế.
TBC
Chủ nhiệm Chu bàn bạc với chủ nhiệm Quách một chút, hai cùng đến nhà sư trưởng Lưu và Trần Tiểu Mễ, chuyện mở lớp xóa mù chữ trong khu tập thể.