Mang Không Gian: Nuôi Tiểu Phu Quân Thành Tài Tử. - Chương 58: Cẩm nang theo đuổi thê tử của Đô Vân Gián 1.
Cập nhật lúc: 2025-10-06 00:41:05
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vả nếu bây giờ cưới cô nương về, thì cảnh tiền nhiệm và hiện nhiệm gặp cúi đầu ngẩng đầu sẽ thật khó xử. Dù nàng tự cảm thấy , e rằng cô nương cũng sẽ khó chịu.
Vả , chắc là cũng dám tình hình nhà nàng, nàng cũng tiện vạch trần. Khụ khụ, thiếu niên ngượng ngùng, nàng thể hiểu, thì cứ giả vờ .
La Tuệ Tuệ hắng giọng, rút những ngón tay còn cảm giác gì, một cách hào sảng: “Chàng cần , đều hiểu, , cứ yên tâm .”
Sự mềm mại tinh tế trong tay rút , Đô Vân Gián mất mát trong chốc lát, ngượng ngùng rụt tay . Lại nàng như , nhất thời suy nghĩ rối bời, chút nghi ngờ nàng thực sự tin . Chàng luôn cảm thấy gì đó kỳ lạ, nhưng bản rõ .
“Thật ?”
La Tuệ Tuệ thấy dáng vẻ của , ‘hai’ một tiếng, “Đương nhiên, là thế nào, thể tin, hiểu.”
Nghe , Đô Vân Gián cuối cùng mới yên tâm. La Tuệ Tuệ rốt cuộc cũng khác với những nữ tử bình thường, sẽ giống những nữ tử , cứ nắm lấy chuyện mà ầm ĩ, ghen tuông.
Nghĩ đến đây, nỗi bất an trong lòng Đô Vân Gián dần tiêu tan.
Từ cuộc chuyện , La Tuệ Tuệ thấy Đô Vân Gián luôn cảm thấy lúng túng khó tả. Nàng sẽ vô thức chú ý đến , mà còn ngày càng mãnh liệt. Trước đây khi chung sống nàng cũng cảm giác kỳ lạ . Sau khi phát hiện sự bất thường của bản , nàng bèn cố gắng tránh mặt Đô Vân Gián, để tránh lúng túng.
Ngày hôm đó gió tuyết tạnh, Đô Vân Gián và La Thập Nguyệt tan học trở về. La Tuệ Tuệ ngày thường sẽ mỉm chào đón họ, giờ khác thường, ánh mắt né tránh, vội vã bếp.
La Thập Nguyệt sớm phát hiện sự bất thường của Tỷ tỷ và tỷ phu. Ví như hôm qua Tỷ tỷ vốn đang say sưa xem luyện kiếm, nhưng thấy tỷ phu đến gần thì liền tìm cớ rời . Lúc ăn cơm cũng còn gắp thức ăn cho tỷ phu nữa. Trước đây Tỷ tỷ thích tỷ phu, ngày khi họ tan học, Tỷ tỷ luôn tủm tỉm, ánh mắt dán chặt lấy tỷ phu, giờ đây càng thèm tỷ phu.
La Thập Nguyệt đầu Đô Vân Gián, cũng đang nhíu mày, vẻ mặt thất vọng bóng lưng La Tuệ Tuệ vội vã rời , giữa đôi mày lộ vài phần khó hiểu.
Chuyện của lớn thật khó hiểu. Mấy ngày , Tỷ tỷ còn công khai ám chỉ thích tỷ phu mặt bao nhiêu , bây giờ thế ?
La Thập Nguyệt dậm chân bậc thang, để hai dấu chân tuyết rõ ràng, “Tỷ phu, Tỷ tỷ mấy ngày nay thế, hai cãi ?”
Đô Vân Gián thu hồi ánh mắt, chần chừ một lát đáp: “Ta , chúng hề giận dỗi.”
Mọi chuyện chẳng rõ , vì cớ gì mà nàng mấy ngày nay vui?
Lúc dùng cơm, Đô Vân Gián La Tuệ Tuệ gắp thức ăn cho La Thập Nguyệt , bát của trống , khẽ thở dài một tiếng. Nàng quả nhiên vẫn còn giận , nhưng dỗ dành thế nào đây?
Kiếp chinh chiến một đời, khi cùng La Tuệ Tuệ cũng chẳng cần dỗ dành, ngày thường chỉ cần việc, đừng lười biếng là . Sau tiếp xúc với nữ tử vốn ít ỏi, càng chẳng cần đến việc dỗ dành. Đáng tiếc chẳng thông suốt kinh nghiệm trong phương diện , nhất thời khó.
Chần chừ do dự hồi lâu, Đô Vân Gián mới thăm dò hỏi: “Nương tử, vi phu sai chuyện gì, khiến nương tử vui?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-nuoi-tieu-phu-quan-thanh-tai-tu/chuong-58-cam-nang-theo-duoi-the-tu-cua-do-van-gian-1.html.]
Giọng Đô Vân Gián trầm thấp quyến rũ, thêm vẻ mặt đáng thương, một tiếng "nương tử" khiến La Tuệ Tuệ tim khẽ run lên, nhịp đập loạn mất một hồi, miếng sườn xào chua ngọt gắp cho La Thập Nguyệt lập tức rơi xuống bàn.
“Tướng công như ?” La Tuệ Tuệ cố gắng kìm nén cảm giác khác lạ trong lòng, giả vờ trấn tĩnh.
Đô Vân Gián chăm chú La Tuệ Tuệ, thấy nụ của nàng còn ung dung như ngày thường, ánh mắt lảng tránh một lát mới . Hắn khẽ cúi đầu, nàng quả nhiên đang giận , chỉ , còn giữ cách với . “Nương tử mấy ngày nay vẫn luôn tránh mặt vi phu, hẳn là vi phu điều gì sai trái, khiến nương tử vui, xin nương tử hãy cho vi phu , vi phu nhất định sẽ sửa đổi thật .”
Đô Vân Gián xong, bản cũng rùng một lát, đây là lời mà ?
La Tuệ Tuệ vội vàng giải thích: “Sao thế, chỉ là, chỉ là mấy ngày nay quá bận rộn thôi, tránh mặt chứ, chuyện đó .”
“Thật ?” Đô Vân Gián ngẩng đầu với vẻ ủy khuất, bát cơm trắng của vẫn còn hơn nửa. La Tuệ Tuệ vội vàng gắp cho mấy miếng thịt kho tàu, nghiêm túc gật đầu.
Hạt Dẻ Nhỏ
Đô Vân Gián , đại khái là sợ khi chuyện tình cảm của bại lộ thì nàng sẽ bỏ , dù đây hai cũng giao ước miệng . Giờ đây vẫn trắng tay, chẳng gì trong tay, nếu hai ly hôn, sẽ tay trắng. La Tuệ Tuệ nghĩ , bày tỏ sự thấu hiểu.
Đô Vân Gián những miếng thịt kho tàu La Tuệ Tuệ gắp cho , thầm nghĩ, nàng quả nhiên đang giận, còn gắp cho món thịt kho tàu mà ghét nhất. Ngày , nàng luôn gắp cho những món thanh đạm hơn, nay gắp món thịt kho tàu ngấy mỡ , thể thấy nàng giận nhẹ. rốt cuộc là vì giận chứ?
Đô Vân Gián ngẩng đầu mỉm với La Tuệ Tuệ, vẫn ăn hết sót một miếng thịt kho tàu nào. Thịt mềm mà ngán, ngon, nhưng dày của đang co thắt quặn đau.
Đô Vân Gián đè nén cảm giác buồn nôn cuồn cuộn trong lòng, bước nhanh về phía tẩm thất. Cuối cùng, vẫn nôn thốc nôn tháo đến trời đất cuồng. La Sinh đỡ , “Công tử, cần mời phu nhân tới ạ?”
“Không cần.” Đô Vân Gián giơ tay hiệu, lắc đầu, khi về phòng súc miệng, cảm giác khó chịu trong dày mới từ từ dịu xuống.
Hắn thể ăn những món dầu mỡ thế . Trước đây, thậm chí thể thấy đồ mặn tanh. Kiếp , tận mắt chứng kiến mẫu lưu dân chia ăn thịt, để bóng ma tâm lý, từ đó về thể thấy đồ mặn tanh. Sau đại thù báo, mới dần dần khá hơn một chút, nhưng cũng chỉ ăn thịt nạc mà thôi. Đời tưởng thể buông bỏ , nào ngờ, vẫn ăn .
La Sinh thấy Đô Vân Gián thất thần một lát, liền cầm sách bên tay lật xem, cũng lời nào, cũng dám lên tiếng. Một lúc lâu , mới Đô Vân Gián hỏi: “Ngươi thành hôn ?”
La Sinh sững sờ một chút, “Thuộc hạ thành hôn.”
Đô Vân Gián xoa mi tâm đang nhức nhối. Chưa thành hôn, cũng sẽ dỗ dành nương tử. Chần chừ một lát, Đô Vân Gián vẫn hỏi La Sinh: “Ngươi , nữ tử vô cớ nổi giận là vì lẽ gì ?”
Nghe xong lời , La Sinh rốt cuộc cũng hiểu trạng thái mấy ngày nay của phu nhân và công tử là vì . Hóa là hai đang giận dỗi . Hắn thầm buôn chuyện xong, vẫn thành thật phân tích cho Đô Vân Gián: “Nữ tử nổi giận, chẳng qua là vì hai điểm. Trực tiếp nhất là công tử sai chuyện nhưng tự hoặc chịu thừa nhận.”
Đô Vân Gián nghĩ một lát, tự hoặc thừa nhận, mà. Chuyện hôm đó đều giải thích rõ , La Tuệ Tuệ cũng bày tỏ rõ ràng là nàng thấu hiểu.
Chỉ La Sinh tiếp lời: “Thứ hai thì, chính là nữ tử đó ghen!”
“Ghen ?”