Mang Không Gian: Nuôi Tiểu Phu Quân Thành Tài Tử. - Chương 80: Vào kinh thành.
Cập nhật lúc: 2025-10-06 00:41:28
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đang lúc La Tuệ Tuệ hổ và hối hận, Yên Chi bưng một bát cháo táo đỏ hạt sen và canh giải rượu , “Phu nhân tỉnh .”
La Tuệ Tuệ mặt đỏ bừng, ôm chặt chăn, sợ Yên Chi điều gì, ho khan một tiếng, ngập ngừng : “Tối qua …”
Yên Chi đặt khay xuống, lấy y phục cho La Tuệ Tuệ : “Hôm qua là sinh thần phu nhân, công tử phu nhân ham chén, say rượu, nên cho nô tỳ quấy rầy.”
“Nô tỳ nấu canh giải rượu , phu nhân mau dậy uống , kẻo đau đầu.”
La Tuệ Tuệ thấy Yên Chi gì, cũng thêm. Rửa mặt xong uống canh giải rượu, Yên Chi mát xa, mới thấy đầu óc bớt đau nhức.
“Phu quân ?”
Yên Chi : “Công tử đang ôn sách ở bên cạnh.”
Hạt Dẻ Nhỏ
La Tuệ Tuệ , rũ mắt xuống, cố gắng nhớ chuyện tối qua, chốc lát mặt nàng đỏ bừng. Nàng c.ắ.n chặt môi, nắm chặt hai tay, nàng đúng là một cầm thú!
Nghỉ ngơi một lúc, những ký ức tối qua đoạn đoạn tục tục ùa về trong tâm trí. Một tiểu nam nhân đơn thuần đáng yêu như Đô Vân Gián chính hại .
Thấy dung nhan xinh mà ngưỡng mộ thiếu nữ, thiếu nam thiếu nữ tình đến chỗ sâu đậm, tựa củi khô gặp lửa, kết quả cũng là chuyện bình thường. Hơn nữa, nàng vốn dĩ tình ý với Đô Vân Gián, đêm qua chẳng qua là mượn men rượu những chuyện mà ngày thường nàng dám .
Nhớ hành động cuồng dã của đêm qua, La Tuệ Tuệ chính nàng cũng cảm thấy hổ thẹn.
Ngày thường nàng vốn yên tĩnh và nội liễm mà, chỉ uống rượu thôi mà biến thành bộ dạng khúm núm t.h.ả.m hại như chứ.
nàng vốn là dám dám chịu, nay ván đóng thuyền, dù bây giờ nàng tiền, nuôi một tiểu phu quân cũng thành vấn đề.
…
Đến bữa tối, La Tuệ Tuệ gặp Đô Vân Gián.
Hai , ngẩn một lát cùng dời mắt . La Tuệ Tuệ thẹn thùng ngại ngùng, chợt nhớ đến hành vi của đêm qua, Đô Vân Gián khi nào sẽ nghĩ là kẻ háo sắc liêm sỉ, phóng đãng, lả lơi ?
Nàng , nàng thực là một nữ tử đoan trang, yên tĩnh!
La Tuệ Tuệ cúi đầu lặng lẽ ăn cơm, trong đầu hỗn loạn cả lên, mở lời thế nào để tỏ quá hổ đây?
Chuyện như thế , hai kiếp nay, nàng đúng là đầu tiên trong đời của một thiếu nữ chồng.
Mặc dù kiếp mạng lưới phát triển, những cảnh ân ái nồng nhiệt, hợp ý cùng chăn gối trong phim truyền hình nàng cũng ít xem qua, nhưng đặt chính thì thật sự là gượng gạo khó xử vô cùng.
Đô Vân Gián thấy La Tuệ Tuệ, trong đầu lập tức hiện lên đủ thứ chuyện đêm qua, mặt chợt ửng hồng, vành tai nóng ran, ngay cả cổ họng cũng khô khốc.
Chàng nâng chén bên tay uống một ngụm, cảm giác khô nóng mới dần dần lắng xuống.
Một lúc lâu , mới khó khăn mở lời: “Nương tử, say rượu đêm qua, chỗ nào khỏe chăng?”
Mặt La Tuệ Tuệ lập tức nóng bừng, hai má đỏ ửng vì hổ, lấp l.i.ế.m : “Không cả.”
Mặc dù Đô Vân Gián ngày thường tài hoa bát đẩu, ăn lưu loát, nhưng giờ đây cũng mở lời thế nào, thấy La Tuệ Tuệ thẹn thùng như , đành dừng lời, phu thê hai ai nấy đều mang tâm sự riêng mà lặng lẽ dùng bữa.
Khi đêm xuống, Đô Vân Gián án thư ôn sách, nhưng trong mắt thể lọt một chữ nào. Lần đầu chuyện tình ái, nếm mùi vị thì nhớ mãi, nhắm mắt , trong tâm trí là dáng vẻ kiều diễm của La Tuệ Tuệ, bên tai dường như còn thấy tiếng nàng khẽ thở dốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-nuoi-tieu-phu-quan-thanh-tai-tu/chuong-80-vao-kinh-thanh.html.]
Chàng bỏ sách xuống, dậy mở cửa sổ, gió đêm hiu hiu thổi tan những suy nghĩ phong tình mê đắm trong lòng.
Đô Vân Gián nghĩ, phu thê bọn họ mấy năm trời, hai ai nấy đều thái độ rõ ràng. Ban đầu cũng chỉ coi đó là kế sách tạm thời, với thái độ sống qua ngày. La Tuệ Tuệ cũng luôn đối xử với một cách lễ độ.
Giờ đây sớm tâm tư khác với nàng, mà nàng thẳng , thêm thế thần bí của nàng, khiến lúc lúc mất lo âu, luôn cảm thấy nàng thể buông tay rời bất cứ lúc nào.
Hiện tại cũng , hai tình nghĩa phu thê, cũng sợ nàng dễ dàng bỏ rơi .
Trong lòng dù vạn phần tâm tư với nàng, cũng dám tùy tiện biểu lộ, sợ sẽ nàng sợ hãi.
Kiếp cô độc khốn khổ, , bạn bè, cũng yêu, ngoài mẫu , từng yêu ai, cũng từng ai yêu. Kiếp may mắn gặp nàng, thì thể một chút sai sót nào.
Trong sâu thẳm lòng luôn một tiếng , khiến giấu La Tuệ Tuệ , giấu đến nơi chỉ , nhưng thể .
Chàng cố gắng kiềm chế sự đố kỵ của , cố gắng để bản trở nên hiền lương đại độ như một nữ tử, để mặc nàng tự do bay lượn bên ngoài, nhưng sợi dây nào thể níu giữ nàng.
Chàng sợ hãi, bất an, nhưng thể gì .
Chàng chỉ thể cố gắng phớt lờ ý nghĩ cố chấp , đè nén nó sâu nhất trong đáy lòng, đến cả bản cũng thể nào khám phá .
Hơn nữa, La Tuệ Tuệ vốn dĩ thích dáng vẻ ôn nhu mực thước của , nếu để lộ bản tính thật, nàng còn thích nữa ?
Chàng dám mạo hiểm. Hơn nữa, che giấu bản tính hiện tại, một là thể giữ La Tuệ Tuệ,
Hai là, tiện cho hành sự, nên bận tâm nếu cứ tiếp tục như .
Hiện tại, giữa hai sự ràng buộc, đợi đến , nếu nàng thai, liền thể níu giữ nàng thật chặt.
Đô Vân Gián rũ mắt lòng bàn tay , thon dài và rộng lớn, gió đêm thổi qua giữa kẽ tay, một cảm giác mát lạnh, thổi bay lớp mồ hôi nhớp nháp. Nghĩ đến đứa trẻ, lòng mềm nhũn.
Ngoài La Tuệ Tuệ, từng mong chờ điều gì, nhưng giờ khắc , vô cùng mong chờ một hài tử, một hài tử mang dòng m.á.u của và La Tuệ Tuệ.
Hỷ yến của và La Tuệ Tuệ khi vô cùng đơn giản, nghĩ, đợi đỗ đạt Trạng nguyên, sẽ cầu hôn , tổ chức cho nàng một hôn lễ long trọng, bất kể nàng là ai, đến từ , chỉ cần là nàng, thì .
Thời gian vội vã trôi qua nửa tháng, bọn họ cũng đặt chân đến kinh đô, một đoàn thuê một tiểu viện hai gian, an cư lạc nghiệp.
Triệu Hạc Linh cũng theo đó mà đến kinh thành nửa tháng. Mấy cùng ăn một bữa cơm đơn giản, trong bữa tiệc, Triệu Hạc Linh kể những điều tai mắt thấy đường, khiến La Tuệ Tuệ liên tục kinh ngạc thốt lên.
Đoàn La Tuệ Tuệ đường gặp chuyện gì lớn, ngược Triệu Hạc Linh, đường gặp chuyện xui xẻo, nào là suýt thổ phỉ bắt, khác móc túi đường, bộ gặp cảnh tung tú cầu suýt bắt trượng phu, đúng là vô cùng đặc sắc.
La Tuệ Tuệ cảm thấy, những gì Triệu Hạc Linh tai mắt thấy đường, đủ để thành một câu chuyện bi hài, tình tiết trùng hợp đến khó tin về nam chính .
Đô Vân Gián một bên lặng lẽ ăn cơm, hai một câu một câu kể chuyện thú vị, cảm thấy ăn còn mùi vị.
Chàng ngước mắt La Tuệ Tuệ, nàng vui vẻ, đôi mắt cong thành hình lưỡi liềm, trong mắt như ánh lấp lánh, khóe môi nhếch lên, lộ vài chiếc răng như vỏ sò.
Nàng dường như bao giờ với như , Đô Vân Gián nắm chặt đũa, ánh mắt ghen tỵ Triệu Hạc Linh đang đến vô tư vô lo .
Một cái đùi gà lớn rơi bát Triệu Hạc Linh. Triệu Hạc Linh ngẩn , chút hiểu về phía Đô Vân Gián, chỉ Đô Vân Gián nhàn nhạt : “Tử Chưng một đường bôn ba vất vả, gầy ít, ăn một cái đùi gà bồi bổ .”
Ăn cơm cũng thể bịt miệng , bắt trượng phu, buồn , chẳng vì quá ngốc .