Mang Không Gian: Nuôi Tiểu Phu Quân Thành Tài Tử. - Chương 82: Đô Vân Gián là phản diện.
Cập nhật lúc: 2025-10-06 08:12:36
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng chợt tỉnh táo nhận , xuyên quyển sách mà nàng thấy trong mơ .
Trong sách kể về một vương gia tàn tật tàn chí kiên, nhẫn nhục chịu đựng, một đường đ.á.n.h bại phản diện, cuối cùng vinh đăng ngôi cao, cùng vương phi của ân ái ngọt ngào.
Điều đáng nhất, chính là vai phản diện trong sách.
Vai phản diện trong sách là một đại tướng quân, từ nhỏ mất , phụ và kế mẫu bỏ rơi, thời niên thiếu lang bạt kỳ hồ, ăn đủ no, cuối cùng tham gia quân đội, từ lính cấp thấp nhất mà vươn lên, trải qua vô trận chiến đẫm máu, lượt thoát chết, cuối cùng trở thành đại tướng quân.
Nắm giữ binh quyền, uy chấn một phương. Việc đầu tiên khi đắc thế là tiêu diệt phụ và kế mẫu của , thu thập chứng cứ nhổ cỏ tận gốc cả gia tộc.
Hắn tự giám sát hành quyết phụ cùng một đám tộc nhân, còn đào mắt, cắt lưỡi kế mẫu độc ác, cuối cùng chế biến thành món ăn, đưa cho tộc nhân dùng bữa ăn đoạn đầu.
Hạt Dẻ Nhỏ
Cuối cùng nắm giữ quyền khuynh thiên hạ, cậy ấu đế để lệnh chư hầu, đó nam chính vây công, trúng loạn tiễn mà c.h.ế.t tại cổng cung.
Vai phản diện chính là Đô Vân Gián.
La Tuệ Tuệ thở dài sâu sắc, là hiện tại xuyên trở về thời niên thiếu, khi còn là phản diện.
Vậy còn nàng thì ?
Trong sách hình như từng xuất hiện một như nàng.
Thôi , lẽ nàng ngay cả một vai phụ nền cũng tính.
La Tuệ Tuệ chợt bật dậy, đầu óc mơ hồ tỉnh táo hơn đôi chút. Cứ theo như mà , Đô Vân Gián sẽ tòng quân, nắm giữ binh quyền, cậy thiên tử để lệnh chư hầu.
Hồi tưởng cả đời , thật đáng thương đáng bi ai.
theo như sách , đến c.h.ế.t vẫn cô độc một , thê tử ,nhi tử, cũng bất kỳ nữ nhân nào xuất hiện bên cạnh .
Vậy nàng thì , coi là gì?
Chẳng lẽ nàng chỉ là một khách qua đường! Thúc đẩy cốt truyện?
La Tuệ Tuệ suy nghĩ nhiều, lẽ nàng thật sự chỉ là một khách qua đường trong đời , đáng kể, lẽ cũng chỉ là một pháo hôi mà thôi, chẳng đáng nhắc đến.
Bất kể là loại nào, thì điều đó nghĩa là, cuối cùng giữa họ kết cục gì.
Từ giấc mộng lớn , La Tuệ Tuệ vẫn ngủ yên giấc, nàng thường xuyên mơ thấy Đô Vân Gián mặc áo giáp, tay cầm trường thương, cưỡi lưng ngựa cao lớn, vạn tiễn xuyên tâm.
Sau khi chết, t.h.i t.h.ể tuyết lớn che lấp, thu táng.
Thời gian vội vã trôi qua, bên La Tuệ Tuệ ngày ngày những giấc mơ giày vò, Đô Vân Gián và Triệu Hạc Linh gần bước giai đoạn quyết liệt của kỳ thi, chớp mắt đến kỳ thi Xuân Vi.
Kỳ thi chia ba trường, lượt ngày mùng chín, mười hai và mười lăm.
Ngày mùng chín, La Tuệ Tuệ dậy từ sớm, tiễn Đô Vân Gián và Triệu Hạc Linh thi.
Mỗi thí sinh đều cầm thẻ phận, bút mực giấy nghiên cần thiết, cùng với thức ăn và y phục. Ngoài cổng Cống viện, dòng tấp nập.
La Tuệ Tuệ đưa gói y phục và thức ăn chỉnh tề cho Đô Vân Gián, : “Chúc vạn sự thuận lợi.”
Đô Vân Gián gật đầu, mặt vẫn một vẻ điềm tĩnh: “Đa tạ nương tử.”
Trái Triệu Hạc Linh, vốn là một phóng túng, lúc hiếm khi trở nên nghiêm túc, mặt căng thẳng, trông vẻ hồi hộp.
La Tuệ Tuệ cầm lấy gói đồ của , an ủi: “Hãy thả lỏng, đừng căng thẳng, chúc các may mắn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-nuoi-tieu-phu-quan-thanh-tai-tu/chuong-82-do-van-gian-la-phan-dien.html.]
“Đa tạ.” Triệu Hạc Linh kéo khóe môi một chút.
Rất nhanh hai chỉnh tề xếp hàng thí sinh. La Tuệ Tuệ hai khi kiểm tra xong với nha sai, bước Cống viện mới trở về.
Ba kỳ thi kéo dài chín ngày, giữa chừng trở về hai . Nhìn dáng vẻ tiều tụy của Đô Vân Gián, La Tuệ Tuệ chút lo lắng, hiển nhiên những ngày trong Cống viện hề dễ chịu.
Ngày cuối cùng của Hội thí, La Tuệ Tuệ sớm mời đại phu chờ sẵn ở nhà, chỉ chờ đến hoàng hôn đón Đô Vân Gián trở về.
Hoàng hôn buông xuống, các thí sinh lượt bước từ Cống viện. Những thí sinh mỗi một vẻ, đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân, thần thái ung dung, cũng òa lên...
Yên Chi bên cạnh La Tuệ Tuệ, tay ôm một chiếc áo choàng, thấy liền căng thẳng chằm chằm cổng Cống viện.
Nàng đầu La Tuệ Tuệ đang điềm tĩnh một bên: “Phu nhân, căng thẳng ?”
La Tuệ Tuệ lắc đầu, bất đắc dĩ : “Ta căng thẳng thì ích gì, cũng thể tướng công thi . Vả , hôm nay cũng ngày yết bảng, căng thẳng chi, tự hù dọa thôi.”
La Tuệ Tuệ tuy , nhưng trong lòng cũng một hai phần căng thẳng.
Yên Chi thè lưỡi, phu nhân .
La Sinh lén lút La Tuệ Tuệ, trong lòng thầm nghĩ đến dáng vẻ nàng Đô Vân Gián thi...
Lão Trình lặng lẽ bên cạnh xe ngựa, thấy tình hình , trong lòng cũng nín thở chờ đợi. Thấy Đô Vân Gián bước từ Cống viện liền vội nhắc nhở: “Phu nhân, công tử .”
Lúc Đô Vân Gián chẳng thể coi là chút nào, cả trông như kiệt quệ cả thể xác lẫn tinh thần, tiều tụy nhiều, sắc mặt tái nhợt, quầng mắt thâm đen, cằm đầy râu lún phún, bước chân loạng choạng. Ngay cả búi tóc và xiêm y vốn chỉnh tề thường ngày cũng xộc xệch vài phần.
Mấy vội vàng tiến lên đỡ lấy. La Tuệ Tuệ : “Tướng công, mau, đưa công tử trở về phủ.”
Cổng Cống viện một mảnh hỗn loạn, La Tuệ Tuệ vội vàng đưa Đô Vân Gián trở về. Đô Vân Gián về đến phủ, chỉ kịp sơ qua tắm rửa chỉnh tề một chút liền ngả lưng say giấc.
Giấc ngủ kéo dài đến tận trưa ngày hôm mới vặn tỉnh dậy. La Tuệ Tuệ bưng bát canh hầm nghi ngút: “Tỉnh , cảm thấy thế nào?”
Đô Vân Gián tựa gối tựa lưng, hồi thần một lát. Nhìn thấy La Tuệ Tuệ sắc mặt cũng tiều tụy kém, liền mấy ngày thi, nàng an : “Ta đỡ hơn nhiều , phiền nương tử .”
La Tuệ Tuệ hầu hạ Đô Vân Gián dùng bữa, giúp tắm rửa chỉnh tề một phen, mới như chút tinh thần. La Tuệ Tuệ kể về tình hình của Triệu Hạc Linh.
Triệu Hạc Linh Đô Vân Gián, khỏi trường thi ngất xỉu. May mà La Tuệ Tuệ sớm mời đại phu, nguyên là Triệu Hạc Linh nhiễm lạnh, cộng thêm tinh thần căng thẳng, khi thi xong liền thả lỏng, cả chống đỡ nổi nữa, mới ngất .
Đô Vân Gián xong gật đầu, nắm lấy tay La Tuệ Tuệ, rũ mắt khẽ : “May mà nương tử bên cạnh, vi phu mới thể thi cử thuận lợi đến .”
Cuộc đời , kết cục của sẽ còn như kiếp , thê lương nơi nương tựa. Giờ đây nàng, còn con cái. Hắn cũng tròn tâm nguyện kiếp , , một văn thần thanh liêm, cùng nàng luận bàn chuyện giang sơn.
Thời gian chớp mắt trôi qua, thoáng cái đến lúc Hội thí yết bảng.
Lần triều đình tuyển chọn hai trăm tám mươi sĩ tử từ vạn ngàn học trò, những học tử trúng tuyển gọi là Cống sĩ. Sau kỳ Điện thí lâu, họ sẽ chia thành Tam giáp.
Đứng đầu Tam giáp là Trạng nguyên, Bảng nhãn, Thám hoa, đều ban danh Tiến sĩ xuất . Các thí sinh còn sẽ là Nhị giáp và Tam giáp, đồng đều là Tiến sĩ.
Sáng sớm ngày hôm đó, Triệu Hạc Linh liền đến tìm Đô Vân Gián và La Tuệ Tuệ cùng xem bảng.
La Sinh cùng mấy chen đám đông để xem bảng, Triệu Hạc Linh đưa Đô Vân Gián và La Tuệ Tuệ đến một quán gần đó. Dưới lầu chen chúc, kẻ hoan hỉ reo hò, kẻ nấc thành tiếng, ủ rũ cúi đầu, nôn nóng thử vận may.
Dưới đó thấp thoáng truyền đến tiếng vui vẻ của các sĩ tử, họ lớn tiếng bàn luận. Triệu Hạc Linh những lời bàn tán bên , trong lòng nóng như lửa đốt mà yên : “Vân Gián , sốt ruột ?”
Đô Vân Gián điềm nhiên như lão cẩu, uống một ngụm , lắc đầu.
La Tuệ Tuệ cũng vô cùng sốt ruột, mắt nàng như xuyên thủng cầu thang, mong La Sinh cùng những khác mang tin lành đến.