Mang Không Gian: Ta Dựa Vào Trồng Trọt Buôn Bán, Nuôi Một "Phò Mã Ăn Bám - Chương 56

Cập nhật lúc: 2025-10-19 09:55:08
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm hôm , Kim Loan Điện bầu khí vẻ quỷ dị, Thái Sư Hồ Lợi Quần và đại nhi tử của đều như một cỗ máy lạnh, trợn mắt ai cũng thấy chướng tai gai mắt!

Hộ Bộ Thị Lang Giang Thanh Sơn, mấy ngày nay tóc bạc một nửa. Kinh thành xảy nạn đói, y Hoàng đế mắng bao nhiêu ! Y co rụt cổ đó giả chim cút.

Hồ Lợi Quần Giang Thanh Sơn, giọng điệu mấy thiện ý : “Giang đại nhân, Hộ Bộ phát hiện lương thực năm nay đủ ăn ?

Ngay cả nhà chúng cũng lương thực mà ăn, nhị ca nhà mua chút gạo mà bắt giữ , ngươi cứ hỏi Kinh Triệu Doãn thì sẽ ! Hừ!”

Giang Thanh Sơn bất lực : “Phải… , hạ chức sơ suất, hạ chức đáng c.h.ế.t!”

Hồ Lợi Quần như đ.ấ.m bông, đôi mắt già nua bất mãn quét về phía Thường Vĩ mặt mày tái nhợt, Hồ Lợi Quần : “Thường tướng quân ? Sao thấy Thường Lâm tướng quân?”

Gà Mái Leo Núi

Thường Vĩ thấy Hoàng đế đến, vốn dĩ định gì, nhưng Lão Thái Sư Hồ Lợi Quần châm chọc, y nhịn : “Đại ca tức đến mức trúng gió ! Ai!

Tôn nữ , cũng chính là Trần Vương phi, nàng trở về chịu tang phong địa Giang Thành của Trần Vương thất thủ, Trần Vương chịu đả kích nặng nề, e là chẳng sống bao lâu nữa! Đại ca xót Tế tử thêm tức giận vì Giang Thành đoạt mất, khi ngất xỉu liền trúng gió!”

Hồ Lợi Quần dùng ánh mắt sắc như dao, Tần Hạo đang đối diện, y nghiến răng nghiến lợi : “Tần Hạo tướng quân, ngươi là do ai hạ lệnh mà chiếm cứ Giang Thành? Giang Thành là phong địa của Trần Vương Tần Xương do Tiên Đế ban tặng, kẻ nào tùy tiện xâm chiếm, chính là loạn thần tặc tử của Đại Tần vương triều!”

Tần Hạo đầu Hồ Lợi Quần, nhàn nhạt : “Thái Sư thấy bản tướng quân đến Giang Thành ? Bản tướng quân dẫn theo bao nhiêu , ngày nào?

Giang Thành nếu là phong địa của Trần Vương Tần Xương, ắt sẽ Thánh chỉ chiếu thư do Tiên Đế ngự ban phong địa, vì thỉnh chỉ kêu oan?

Thái Sư lớn tuổi , mà sáng sớm cùng Thường Thị Lang, kẻ xướng họa để đổ vấy tội danh cho Tần Hạo !”

Râu Hồ Lợi Quần dựng ngược lên, y trợn mắt tròn xoe giận dữ : “Làm ngươi chiếm Giang Thành? Có thấy ngươi ở trong Giang Thành, chính ngươi đích g.i.ế.c Tri phủ Giang Thành, Tri phủ mới nhậm chức Giang Nam Sinh hiện giờ chính là cùng ngươi nhậm chức!”

Tần Hạo: “Ồ! Thái Sư giỏi bịa chuyện đến ? Giang Nam Sinh là ân sư khai tâm của tiểu cữu tử bản tướng quân, ông nhậm chức lẽ nào bản tướng quân đến chúc mừng?

Ngay cả Thái Sư Phủ cũng điều tra rõ ràng ? Thái Sư Phủ quả là lo nước thương dân!”

Giang Thanh Sơn , y chợt ngẩng phắt đầu Tần Hạo. Y hiểu , Nam Sinh là theo Tần Hạo. Trong triều lời đồn rằng Tần Hạo là đích tử của Võ Đức Đế và Hoàng hậu, nay xem khả năng! Nhi tử lẽ theo đúng , chắc chắn sẽ công phò trợ vua trị nước! Thật quá!

Hồ Lợi Quần: “Thứ tử! Đừng hòng châm chọc Thái Sư Phủ, ngươi chuyện bất trung, còn ở đây Thái Sư Phủ của !”

ngươi dám tống nhi tử của Kinh Triệu phủ, ngươi đây là công khai khiêu khích hoàng quyền, ức h.i.ế.p triều thần, vũ nhục hoàng quốc thích!”

Ánh mắt Tần Hạo lạnh lẽo Hồ Lợi Quần: “Hừ! Đạo lý thứ tử còn , mà của Thái sư phủ hiểu ? An dân bảng văn của Bệ hạ ghi rõ: Phàm bách tính kinh thành, thể cầm hộ tịch văn thư, đến Mễ Trang Nông Trại Thiên Thiên trong thành, mua gạo tinh loại hai mươi văn một cân, mỗi chỉ mua năm cân!”

Tần Hạo xong, ánh mắt khinh miệt Hồ Lợi Quần, giọng điệu đầy châm chọc: “Thái sư phủ phái Hồ Quảng Phát, xông Mễ Trang Nông Trại Thiên Thiên, ngang ngược đòi cân năm trăm cân gạo tinh, còn Thái sư phủ lương thực mà ăn, hộ tịch văn thư của Thái sư phủ, ngươi còn đủ tư cách !

Ha ha! Thái sư đại nhân, Tần mỗ ngại cho ngươi , ngay cả Tần công công do Bệ hạ phái mua gạo, cũng mang theo ngọc điệp hộ tịch hoàng gia để mua gạo theo đấy!

Hừ! Thái sư phủ của ngươi thật đúng là lợi hại! Còn bá đạo hơn cả hoàng gia! Ha ha, Thái sư châm chọc thứ tử vô tri, nào ngờ đạo lý thứ tử hiểu, mà Thái sư phủ cả nhà hiểu!”

Hoàng thượng giá đáo! Bệ hạ lâm triều!

Trăm quan hành đại lễ, đồng thanh hô vang: “Ngô Hoàng vạn tuế, vạn vạn tuế!”

Võ Đức Đế mặt mày hồng hào, tiếng vang dội: “Chúng khanh bình ! Ha ha ha!

Đêm qua, trẫm dùng gạo tinh bình dân từ Mễ Trang Nông Trại Thiên Thiên, ôi chao! Thật sự tồi chút nào!”

Cả triều văn võ…

Thường Vĩ xuất liệt chắp tay : “Bệ hạ! Thần Thường Vĩ tấu chương dâng lên!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-ta-dua-vao-trong-trot-buon-ban-nuoi-mot-pho-ma-an-bam/chuong-56.html.]

Võ Đức Đế nhướng mày, ngài hiền hòa : “Thường ái khanh, , việc cứ tấu lên.”

Thường Vĩ: “Bệ hạ, đại ca thần là Thường Lâm, tướng quân Binh Mã Tư kinh thành, hôm qua kinh hoàng tin Tế tử là Trần Vương Tần Xương, vì phong địa Giang Thành Tần Hạo Tần tướng quân chiếm đoạt, mà bi phẫn c.h.ế.t, sợ rằng mệnh còn bao lâu nữa, y chịu nổi kích động, khi ngất trúng phong, e rằng thể tiếp tục cống hiến sức lực cho Bệ hạ nữa!”

Hoàng đế xong, mặt đầy bi thương, giọng đầy quan tâm: “Việc đây, thái y xem qua ?

Trần Vương thật bất hiếu! Y việc gì gửi tin như cho nhạc phụ chi?”

Thường Vĩ…

Cả triều văn võ…

Thái sư Hồ Lợi Quần bước lớn tiếng gầm thét: “Bệ hạ! Chẳng lẽ hỏi Tần Hạo, vì vô cớ cường chiếm Giang Thành ư? Giang Thành đó là phong địa do Tiên đế ngự tứ cho Trần Vương, Tần Hạo cái tên loạn thần tặc tử , dám c.h.é.m g.i.ế.c gần ba vạn , chiếm lĩnh Giang Thành phủ, bổ nhiệm Giang Nam Sinh tân tri phủ, nơi đó nghiễm nhiên thành thiên hạ của Tần Hạo y !”

Tần Hạo tiến lên một bước, mặt đầy sát khí, y lạnh lùng : “Câm miệng! Thái sư hồ đồ ư? Trên Kim Loan điện dám dựa tuổi cao mà vẻ bề , chất vấn Bệ hạ, Thái sư thật đúng là trung quân ái quốc!

Hừ! Nói Tần mỗ cường chiếm Giang Thành là phong địa do Tiên đế ngự tứ?

Thánh chỉ ngự tứ phong địa đó ở ?

Tần mỗ thẳng cho các ngươi , Tần mỗ liều c.h.ế.t đoạt Giang Thành Trần Vương bá chiếm nhiều năm! Tần mỗ thật sự là công thần của Đại Tần!

Thánh chỉ ngự tứ phong địa trong miệng Thái sư ở ? Ha ha, đó là lời dối ngút trời mà Trần Vương Tần Xương bịa để xâm chiếm Giang Thành phủ, bá chiếm ngân khoáng Giang Thành!”

Cả triều văn võ…

Thái sư Hồ Lợi Quần…

Tần Hạo: “Là Bệ hạ minh, minh sát thu hào phát hiện tội ác tày trời của Trần Vương Tần Xương, hạ lệnh Tần mỗ liều c.h.ế.t đoạt cương thổ Đại Tần, thành loạn thần tặc tử trong miệng Thái sư ?

Thật nực , Thường tướng quân trúng phong gián tiếp đổ vấy tiếng lên đầu Tần mỗ!

Tế tử y bá chiếm lãnh thổ Đại Tần, y những lấy hổ thẹn với Bệ hạ, hổ thẹn với bách tính Đại Tần! Lại còn vô liêm sỉ theo kêu oan đòi công bằng! Ha ha ha!

Thái sư già , nên về nhà an dưỡng tuổi già, Kim Loan điện hỗn hào thị phi, vu khống công thần của Đại Tần, thần Tần Hạo thỉnh Bệ hạ bỉnh công xử lý y! Trả thần một công đạo!”

Cả triều văn võ…

Thái sư Hồ Lợi Quần tức đến môi run rẩy, râu y giật giật, lão già sáu mươi mấy tuổi, giơ ngón tay run rẩy chỉ Tần Hạo cách đó xa: “Ngươi… ngươi… tức c.h.ế.t ! Phốc!”

Thái sư Hồ Lợi Quần Tần Hạo chọc tức đến mức tại chỗ phun máu, ngất xỉu Kim Loan điện!

Hoàng đế lo lắng, ngài đột nhiên bật dậy, căng thẳng : “Tần Hạo, ngươi… ngươi thật gì , xem chọc Thái sư tức hỏng ! Ai da! Trẫm đau đầu quá, Tiểu Thuận Tử, Tiểu Thuận Tử !”

Tần công công quả nhiên là nhân vật cấp ảnh đế Oscar! Tần công công nhào tới đỡ lấy Võ Đức Đế đang chao đảo, y khản giọng kêu: “Bệ hạ, Bệ hạ! Người ! Mau truyền thái y đến! Hức hức! Bệ hạ!

Bệ hạ ! Lão Thái sư !

Người ! Mau đến ! Thái sư kinh động Bệ hạ , mau truyền thái y…”

Tần Hạo bước nhanh đến, vác Hoàng đế lên lưng về phía hậu điện!

Trên Kim Loan điện, Hồ Quảng Lộc sốt ruột gào thét, tất cả đều hoảng loạn thất thố!

Thường Vĩ đó ngây như phỗng…

 

Loading...