Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 100: A

Cập nhật lúc: 2025-07-24 07:44:46
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cao Trung Bân mặt đám thanh niên trí thức, chống nạnh, tức giận phản bác.

nhớ là thanh niên trí thức Chu từ ngày đến thôn, ngày nào cũng nhận đủ công điểm mà? Thế mà gọi là hiểu việc đồng áng ?”. Lưu Ngọc phắt dậy, bĩu môi.

Lý Tuấn Dương cạnh Cao Trung Bân, ánh mắt lộ vẻ bất thiện, lạnh lùng : “Chẳng bọn họ tự nguyện , là do thanh niên trí thức chúng văn hóa nên mới công xã gọi đấy chứ”.

“Mọi đừng hiểu nhầm, bình tĩnh nào, đợi của công xã từ thành phố về sẽ rõ kết quả”. Tiếu Hạ Quốc tảng đá lớn, mồ hôi nhễ nhại, cố gắng xoa dịu đám đông.

Tô Nam và Tiếu Phương Vân đến bờ ruộng lúc , hai đều cúi gập , thở hổn hển, rõ ràng là vội.

Đây là đầu tiên Tô Nam ngoài từ khi thương ở chân, thứ xung quanh xa lạ quen thuộc.

Lúc nãy, một đám hùng hổ đến gọi Tiếu Hạ Quốc từ trong nhà ngoài, khiến đang ăn cơm sợ hết hồn.

Nếu Tô Nam giả vờ bất tiện thì cô theo Lý Thúy Bình và Tiếu Phương Trì từ sớm , đến nỗi bây giờ mới đến nơi.

“Chúng mặc kệ, cứ cho là bọn họ xin phân bón với giống thì , dù gì thì mấy cán bộ cũng chịu trách nhiệm!”. Một trong đám đông lên tiếng gây hấn.

Tiếu Phương Trì nọ với ánh mắt sắc bén, nhận đó là Tiêu Phú Cường - từng cạnh tranh chức đội trưởng với cha nhưng thất bại.

Mọi xung quanh cũng nhận , móc mẻ: “Phú Cường, nhân cơ hội ép Hạ Quốc từ chức để leo lên đúng ?”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-100-a.html.]

“Nói bậy cái gì? Tao đang đòi công bằng cho đấy, lỡ nửa năm trồng lương thực thì đều c.h.ế.t đói hết ? Huống hồ cuối năm còn nộp chỉ tiêu cho công xã, thôn lấy tiền lớn như ? Chẳng bòn rút từ chúng ?”.

Tiêu Phú Cường như giẫm đuôi, nhảy dựng lên gào ầm ĩ.

“Tao đồng ý với Phú Cường, chuyện giải quyết thỏa thì tao thấy Hạ Quốc với Hạ Quân cũng đừng đội trưởng với bí thư chi bộ nữa, tao sẽ đích lên công xã chuyện ”. Trưởng thôn Tiêu Gia chống gậy bên cạnh, ánh mắt lóe lên vẻ tinh ranh.

“Sao cũng cái lão già khó chơi thế nhỉ?”. Tô Nam nhận đó là ông nội Tiêu Tĩnh - trưởng thôn Tiêu, cô suýt nữa thì trợn trắng mắt, một như thế mà cũng trưởng thôn ?

Chẳng lẽ dựa tuổi tác mà lên mặt ?

"Ê." Tuy là Tiếu Phương Vân cũng cảm thấy Tô Nam đúng, nhưng vẫn kéo kéo tay cô, hiệu nhỏ tiếng thôi, dù thì "tường vách", lỡ thì mệt.

"Rồi , ." Tô Nam bĩu môi, dù thì đám "con nít" như bọn cô cũng chẳng chen mồm , thôi thì cứ im "hóng drama" cho lành.

"Đây là quyết định của xã , bố với chú Hạ Quân cũng cách nào đổi , lôi chuyện cách chức đây?" Tiếu Phương Trì nhíu mày, nhịn mà tiến lên một bước phản bác.

Trưởng thôn Tiêu hừ lạnh một tiếng, liếc cũng thèm liếc Tiếu Phương Trì một cái, rõ ràng là xem gì, nhưng miệng vẫn : "Người lớn đang chuyện, chỗ cho thằng nhóc con nhà ngươi lên tiếng ?"

"Ông..." Tiếu Phương Trì mím môi, cố gắng kìm nén cơn bốc hoả trong lòng, bình tĩnh : "Ông Trưởng thôn, giờ cháu cũng đang việc ở xã, đương nhiên là quyền lên tiếng về những chuyện xảy ở thôn chứ?"

 

Loading...