Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 101: A

Cập nhật lúc: 2025-07-24 07:44:48
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tiếu Phương Trì, mày định lấy thế ép ? Đi ở xã mấy bữa mà lên mặt , coi thường cả Trưởng thôn luôn ?" Tiêu Phú Cường khẩy, "hóng drama" sợ "to chuyện".

Tiếu Hạ Quốc nhịn nữa, chỉ tay Tiêu Phú Cường hét lớn: "Tiêu Phú Cường, mày ngậm mồm cho tao!"

Hắn nhắm ông thì ông nhịn, chứ nhắm con trai ông thì .

Nghe , Tiêu Phú Cường sang Tiếu Hạ Quốc, tia hung ác trong mắt hiện rõ, khoé môi nhếch lên một tia giễu cợt: "Là cán bộ mà cái kiểu chuyện với dân thường như hả?"

"Mày... mày đừng quá đáng!" Tiếu Hạ Quốc nghiến răng ken két, rốt cuộc cũng thốt câu đó, từng chữ từng chữ đều toái hận ý.

"Quá đáng là mày quá đáng , cái thứ đội trưởng rởm đời, chuyện gì cũng giấu giấu giếm giếm, sợ , trách móc mày, mất chức đúng ?" Tiêu Phú Cường ngẩng đầu, hừ lạnh.

"Úi trời, chó sủa ở gắt thế nhỉ, bực ghê á!"

Bỗng nhiên một giọng trong trẻo vang lên, mang theo sự khinh bỉ.

Mọi tiếng , chỉ thấy một phụ nữ mặc váy dài màu xanh quân đội ở ngoài đám , tay chống gậy, nhưng khí chất vẫn toát vẻ xinh động lòng .

Đôi mắt to long lanh linh hoạt, làn gió nhẹ thổi qua mái tóc, đôi mắt cũng theo đó mà lóe sáng, sống mũi cao thẳng, đôi môi đào nhỏ nhắn căng mọng, khoé môi nhếch lên một đường cong, mang theo sự mỉa mai và khinh thường hề che giấu.

Mái tóc đen dài mượt mà xõa xuống vai, thoang thoảng mùi hương quyến rũ.

Từ bao giờ mà trong thôn xuất hiện một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành thế ?

Tiêu Phú Cường gạt bỏ những suy nghĩ vẩn vơ trong đầu, chỉ tay mặt Tô Nam chửi: "Mày ai đấy? Biến chỗ khác chơi ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-101-a.html.]

"Ủa? ông , tự nhiên xen gì?" Tô Nam tỏ vẻ ngơ ngác, che miệng kinh ngạc.

Tiêu Phú Cường nghẹn họng, đó hừ lạnh một tiếng, buột miệng : "Không mắng tao thì mày mắng ai? Mắng còn dám nhận ?"

Tô Nam bật , lấy gậy khua khua đám cỏ dại mặt, ngay lập tức một con ch.ó vàng từ trong đó chạy .

" con ch.ó cơ, ai bảo ông tự nhận là chó, còn gán ghép cho . Hoá thời buổi còn tự nhận là chó, thú vui tao nhã ghê ha."

Nghe , nhịn bật .

Tiêu Phú Cường tức giận, định xông lên túm lấy Tô Nam dạy dỗ một trận, miệng còn lẩm bẩm: "Con đàn bà thối tha, về nhà lo mà ở , ngoài năng hàm hồ cái gì?"

"Ôi trời ơi, đánh kìa, sống nổi nữa , báo công an." Tô Nam chống gậy xuống đất mấy cái, phát tiếng động chói tai, giọng điệu uỷ khuất đau đớn, chuyện còn tưởng cô đánh cho một trận tơi bời.

Vừa mới nhấc chân lên định bước thì Tiếu Phương Trì chặn , Tiêu Phú Cường đầu tiên gặp tình huống , khỏi trợn tròn mắt kinh ngạc.

"Con khốn , cứ mở mồm là ba hoa chát chát, đánh cô hồi nào?"

"Chú ý cách xưng hô của ông đấy." Tô Nam lạnh lùng , khoanh tay ông .

Tiêu Phú Cường nhớ đến mấy bà thím lắm lời công an lôi cách đây lâu, trong lòng phụ nữ mắt dạng , bĩu môi, quyết định chấp nhặt với cô, bèn chuyển mũi dùi về phía Tiếu Hạ Quốc.

"Hôm nay, các cho chúng một câu trả lời rõ ràng, nếu thì giấy cam đoan , nếu hai thằng nhãi đó lo phân bón và giống thì các tự động từ chức , nhường chỗ cho năng lực, lòng với bà con."

 

Loading...