Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 105: A

Cập nhật lúc: 2025-07-24 07:44:59
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đinh Mậu phản ứng , vội vàng giới thiệu: "Đây là Trịnh Quang Minh, công nhân nhà máy phân bón, cả đoạn đường đều là và đồng chí Chu Nhượng phiên lái xe về."

"Chào chào , phiền , đồng chí Trịnh." Tiếu Hạ Quốc bước tới đưa tay .

Trịnh Quang Minh vội vàng bắt tay, mặt mang theo nụ : "Giúp đỡ lẫn thôi mà."

"Thanh niên tri thức Chu còn lái xe nữa hả?" Tiếu Hạ Quốc nhịn kinh ngạc , tối nay Chu Nhượng mang đến cho ông quá nhiều cú sốc.

Thời buổi , lái máy kéo đều là nhân tài kỹ thuật tranh giành, ngờ Chu Nhượng còn lái xe tải, thật sự là giấu nghề .

"Lúc ở trong quân đội học qua." Chu Nhượng liếc mắt Trịnh Quang Minh bắt chuyện rôm rả với Tiếu Hạ Quốc, thầm lắc đầu, tên nhóc cũng chào đón như cá gặp nước.

"Còn ở trong quân đội nữa chứ." Rốt cuộc là lai lịch gì?

Tiếu Hạ Quốc còn kịp suy nghĩ nhiều, liền thấy Đinh Mậu ghé sát : "Vừa nãy lúc xe bọn thấy vây quanh bờ ruộng, xảy chuyện gì ?"

Nói đến chuyện , sắc mặt Tiếu Hạ Quốc lạnh lùng, xoay đám .

Mọi tự giác nhường đường, để lộ Tiêu Phú Cường và trưởng thôn Tiêu đang định chuồn lẹ.

“Trưởng thôn, Phú Cường hai tự ?” Ánh mắt sắc bén của Tiếu Hạ Quốc quét một vòng, ít âm thầm cúi đầu.

Trưởng thôn Tiêu lúng túng , ánh mắt chớp động, nghĩ đối sách: “Hiểu lầm thôi, thằng Phú Cường chiều nay đến nhà gọi , là ruộng xảy chuyện, xong thì hốt hoảng, vội vàng theo nó xem.

Kết quả đúng là xảy chuyện thật, cái liên quan đến cơm áo gạo tiền của bà con, là trưởng thôn thì thể khoanh tay , bèn sai gọi Hạ Quốc và Hạ Quân tới, hỏi mới là xã sắp xếp đấy , căn bản cần chúng lo lắng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-105-a.html.]

Không ít xong, đều nhịn nhạo một tiếng.

“Lật mặt còn nhanh hơn lật sách, lúc nãy là ai gào lên đòi đại đội trưởng với bí thư chi bộ chịu trách nhiệm, còn cách chức họ nữa chứ?” Tô Nam bĩu môi, chút do dự vạch trần lời dối của trưởng thôn Tiêu.

“Bây giờ thấy đồng chí mang về nhiều phân bón với giống cây trồng như , thể giải quyết vấn đề , coi như từng xảy chuyện gì?” Cao Trung Bân cũng là thẳng tính, tiếp lời Tô Nam, chỉ thẳng trọng điểm.

Trưởng thôn Tiêu nghẹn lời, mấp máy môi, nửa ngày trời cũng thốt một chữ.

Tiêu Phú Cường nấp lưng trưởng thôn Tiêu, hắng giọng, đường hoàng : “Bây giờ vấn đề giải quyết là còn gì? Dù gì vốn dĩ cũng là việc của mấy , thôi.”

Nói xong liền kéo trưởng thôn Tiêu chạy khỏi đám , về phía nhà .

“Loại gì đây, đủ kiểu kiếm chuyện, giờ tìm cách giải quyết , hòa, coi khác là mù hết ?”

“Thật sự quan đến phát điên .”

“Trưởng thôn mấy năm nay cũng hồ đồ quá .”

“Cuối cùng chẳng là công cốc , nhưng mà ban đầu bọn họ thật lòng vì .”

“Nghĩ gì thế, còn đức hạnh của Tiêu Phú Cường ? Bình thường là kẻ ích kỷ, còn mong nó vì khác suy nghĩ, trừ khi mặt trời mọc ở đằng Tây, nếu nhân cơ hội lật đổ Hạ Quốc, thì nó gọi đây ?”

Mọi xì xào bàn tán, ngừng.

Trịnh Quang Minh nhích đến bên cạnh Chu Nhượng, nhíu mày như thể thể kẹp c.h.ế.t một con ruồi , khóe miệng giật giật, do dự : “Anh ơi, nông thôn nhiều kẻ lắm chuyện thế? Anh chắc chắn là thành phố hả?”

 

Loading...