"Cả nửa tháng gặp, cũng nhớ em nữa." Tô Nam như thể xương cốt, bĩu môi ngã nhào lòng Chu Nhượng, hai tay bám chặt lấy vạt áo sơ mi n.g.ự.c .
"Em đây ăn ngon, ngủ yên, ngày đêm mong ngóng về, xem, mấy ngày mà cũng thèm chào em một tiếng, xem em gì hả? Hay là thích em, qua với em thì cứ thẳng."
Tô Nam gạt bỏ vẻ e ấp thường ngày, đòn trực diện, chủ động tấn công dồn dập khiến Chu Nhượng trở tay kịp.
điều khiến thực sự như đống lửa, như đống than là cô nàng bỗng nhiên thút thít nức nở, nước mắt giàn giụa thấm ướt cả vạt áo .
"Anh cứ nghĩ hai ngày là về, ngờ còn nhiều việc đến thế, xin em." Chu Nhượng cuống quýt, tay nắm lấy vai Tô Nam run run.
"Em đừng nữa ?" Chàng trai sắt đá từng dỗ dành ai, vẻ mặt lo lắng, nhẹ nhàng lau giọt lệ còn đọng khóe mắt cô.
"Anh lúc nào cũng bỏ qua trọng điểm trong lời của em, em thèm chuyện với nữa, em về đây, xem như dưng ngược lối." Tô Nam hất mặt né tránh bàn tay thô ráp của , những hạt đậu vàng cứ thế thi rơi xuống.
Tay gì đây? Lau mặt đau xước da luôn.
"Tô Nam, lơ là, mà là trong lòng gì quan trọng bằng việc em ." Chu Nhượng nắm chặt lấy cổ tay cô, sâu mắt cô, trịnh trọng lên tiếng.
Tô Nam đang mếu máo bỗng khựng , ngây ngốc ngẩng đầu , quên cả .
Hôm nay Chu Nhượng ăn mật ong mà chuyện ngọt thế nhỉ?
"Từ em hỏi câu hỏi đó, suy nghĩ nhiều, từ đầu gặp em ở Thượng Hải, đến lúc chúng cùng xuống nông thôn thanh niên tri thức, đều kìm mà hướng ánh mắt về phía em, ngoại lệ nào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-108-a.html.]
"Anh nghĩ thực sự thích em, đối với em vượt qua tình cảm đồng chí bình thường."
Chu Nhượng một , cúi đầu xuống, chạm ánh mắt của cô, chỉ cảm thấy đôi mắt to tròn long lanh như bừng cháy hai ngọn lửa, khiến đỏ mặt.
"Chu Nhượng..."
Tô Nam túm lấy cổ áo , đang định quả tình bể bình thì chân vấp cục đất, cô loạng choạng ngã về phía .
may mắn , hình cao lớn của Chu Nhượng điểm tựa, cô chỉ kéo theo lùi về mấy bước, ngã bụi hoa mộc phù dung.
Lưng Tô Nam dựa cành cây mộc phù dung, hàng mi dài run run, vài giọt nước mắt rơi xuống nhòe tầm , chỉ cảm thấy khung cảnh mắt lãng mạn xỉu.
Ánh trăng, sắc hoa và... sắc của .
Ba màu sắc hội tụ, khiến tâm hồn cô xao xuyến, adrenaline trong bỗng chốc tăng vọt, một giây , Tô Nam một hành động khó quên nhất đời.
Cô nhón chân lên, vòng tay qua cổ Chu Nhượng kéo mạnh một cái, hai lập tức gần trong gang tấc, thở gấp gáp phả mặt , chóp mũi chạm , cả hai đều run lên.
Tô Nam đưa tay nâng mặt lên, một lúc, bất ngờ cắn mạnh môi , hai đôi môi dính chặt lấy .
Ban đầu Chu Nhượng ngẩn vài giây, đó tách hai , nhưng chống đỡ nổi hành động mạnh bạo của Tô Nam, hoặc lẽ là chống cự, chỉ thể chìm đắm trong nụ hôn sâu say đắm , cam tâm tình nguyện.
Bàn tay từ lúc nào siết chặt eo thon của cô, tay còn luồn mái tóc dài của cô, cho cô kịp phản ứng, bắt đầu dịu dàng mà mạnh mẽ đáp trả nụ hôn của cô.