Cảm nhận sự gần gũi của , Tô Nam chớp chớp đôi mắt trong veo xinh , nhoẻn miệng , giọng ngọt ngào pha chút thích thú hề che giấu: “Lời như đinh đóng cột đấy nhé.”
“Ừm,.” Anh gật đầu đáp, đó ánh mắt rơi chân thương của cô, mặt lộ vẻ lo lắng, chuyển chủ đề: “Chân em ?”
“Em thấy đỡ đau , may mà thuốc của mua, nên mới khỏi nhanh như .” Tô Nam khẽ nheo mắt, hé mở đôi môi đào.
Dù cũng tốn gần nghìn tệ mua thuốc, khỏi nhanh như thì uổng chết! Huhuhu, nghĩ đến việc bản hiện tại nợ nần chồng chất, Tô Nam thấy xót xa.
Vấn đề là thuốc đó cô kịp uống giọt nào, đều đổ hết bô .
Vậy nên ai mua cái bô giá trị mấy trăm tệ ? Nói cho em nhé.
Chu Nhượng bỗng nhiên cảm thấy những lời từ miệng cô chút quái gở, nghiến răng nghiến lợi, nhưng thấy đôi mắt cô cong cong, vẻ mặt bình thường, cho rằng nghĩ nhiều.
“Tốt, bây giờ em thể tự , đợi thêm hai hôm nữa, đưa em đến huyện kiểm tra.” Chu Nhượng nhắc đến chuyện khiến canh cánh trong lòng.
Thấy “lôi chuyện cũ” , Tô Nam vội vàng chuyển chủ đề: “Chuyện đó để , thành phố , ăn uống thế nào? Ở thoải mái ?”
“Rất , ăn ở đều do xã bố trí ở nhà khách.” Chu Nhượng khựng , nhưng vẫn ngoan ngoãn trả lời.
Nghe cô nhắc đến đấy,, trong đầu Chu Nhượng bỗng lóe sáng, nhớ một chuyện quan trọng.
Tô Nam vẫn đang hỏi han những chi tiết vụn vặt trong chuyến thành phố của , ví dụ như món gì ngon, gì ho, thì đột nhiên Chu Nhượng như thể ảo thuật, lấy một chiếc hộp quà gói ghém tinh xảo đặt mặt cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-110-a.html.]
“Cái gì đây?” Đôi mắt cô sáng lên, hàng mi dài chớp chớp, ánh mắt tràn đầy tò mò.
Chu Nhượng khẽ ho khan, mặt hiện lên một tia tự nhiên, nhỏ giọng : “Mua cho em ở thành phố đó, em xem thích ?”
Nghe , Tô Nam mới đưa tay cầm lấy hộp quà nhỏ, khóe môi khỏi khẽ nhếch lên, giọng ngọt ngào: “Em thích bất ngờ lắm.”
Chu Nhượng căng thẳng gãi gãi trán, cô dùng hai tay linh hoạt mở giấy gói và nơ ruy băng, tim đập càng lúc càng nhanh, sợ hãi thấy ánh mắt thất vọng của cô.
Đây là đầu tiên chọn quà cho một cô gái ngoài trong gia đình, cũng hợp ý cô .
may , ngay đó liền thấy tiếng thốt lên kinh ngạc của Tô Nam.
“Chu Nhượng, em yêu c.h.ế.t !” Tô Nam kìm nén tâm trạng kích động, nhào tới ôm chầm lấy .
May mà Chu Nhượng cao to lực lưỡng, nếu với tư thế “đốn gục” của Tô Nam, e là hai ngã .
cũng thể trách Tô Nam quá, bởi vì món quà mà Chu Nhượng tặng thực sự quá đỗi bất ngờ.
Đồng hồ Omega đó, đồng hồ Omega của thập niên 70 đó, quý hiếm bao nhiêu! Nếu là ở thời hiện đại, nó đáng giá cả một căn hộ chung cư ở trung tâm thành phố hạng nhất.
Đồng hồ Omega luôn là một trong những dòng đồng hồ kinh điển của Thụy Sĩ, sở hữu bề dày lịch sử trăm năm, thiết kế độc đáo, ở trong nước lòng những đam mê sưu tầm, tất nhiên, ở đây đến những mẫu giá trị sưu tầm.
Nhìn cái đồng hồ đeo tay mặt , là bản giới hạn thì Tô Nam đây , nhưng cô dù thì ở thời đại , nó cũng cực kỳ đáng giá.