Xã cũng thấu hiểu cho dân tình, bàn bạc với huyện quyết định giảm một phần chỉ tiêu nộp thuế lương thực, như , mùa thu năm nay, nhà nào nhà nấy trong thôn cũng nhiều lương thực dự trữ hơn năm ngoái, cuối năm thể no bụng, đón một cái Tết ấm no.
Thu hoạch mùa màng xong xuôi, cả thôn đều rảnh rang, chẳng còn việc gì để , ông đội trưởng bèn cho nghỉ ngơi, xả quãng thời gian vất vả.
Nhân cơ hội , Tô Nam dọn về điểm thanh niên trí thức, hành lý của cô cũng nhiều, Tiếu Phương Vân với Lưu Ngọc tới giúp, ba cô gái nhanh chóng thu dọn xong xuôi, chỉ lau dọn sạch sẽ giường chiếu và tủ bám bụi, mà còn giặt giũ chăn ga gối đệm.
Cùng lúc đó, một gia đình trong thôn cũng bắt đầu rục rịch chuẩn cho những đám cưới và buổi xem mắt trì hoãn đó vì vụ thu hoạch lúa.
Thời tiết dần chuyển lạnh, gió lạnh rít gào, hung hăng thổi tung mái tóc của đường, như những mũi kim đ.â.m da thịt.
Tô Nam túm chặt áo khoác dày, đút hai tay túi áo, rụt cổ chạy về điểm thanh niên trí thức.
Mãi đến khi đến nhà, cô mới thở phào nhẹ nhõm, duỗi thẳng .
"Gió ngoài to thật đấy." Tô Nam vén mấy sợi tóc rối bời vì gió, xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn tái vì lạnh, nhịn hắt một cái.
Cô nàng mới dọn về từ nhà họ Tiếu hai ngày thì thấy tiếc hùi hụi, bởi căn nhà đất ọp ẹp thể so bì với căn nhà xây bằng gạch mới toanh chứ, trời mưa thì dột, trời gió thì lùa, đến mùa đông thì lạnh teo cả .
Tô Nam từng chịu khổ kiểu bao giờ, tức đến mức nghiến cả răng.
Giá mà lúc nhà họ Tiếu ngỏ lời giữ cô ở , cô mà mặt dày một chút ở luôn thì mấy.
Lúc trong ký túc xá ít , tất cả đều cuộn tròn trong chăn, chẳng ai nhúc nhích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-113-a.html.]
Vất vả lắm mới ngày nghỉ , họ đương nhiên là tranh thủ nghỉ ngơi , hơn nữa cái làng nhỏ xíu cũng chẳng gì vui, chỉ thể ru rú trong ký túc xá buôn chuyện với mấy bạn thanh niên tri thức, cho khuây khỏa.
“Còn , mới vệ sinh tí nữa thì bay màu.” Một cô thanh niên tri thức ngủ gần cửa xoay , u oán đáp lời.
Tô Nam cô nàng tên gì, cũng chẳng quen , chỉ đành gượng gạo: “ , đúng .”
Thực cô mới về hai ngày, ngoài Lưu Ngọc thì chẳng thiết gì với những nữ thanh niên tri thức khác trong điểm, thậm chí còn chẳng gọi tên mấy .
“Lại đây.” Lưu Ngọc đang dựa đầu giường sách, vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh, gọi Tô Nam.
Tô Nam cũng chẳng khách sáo, cởi phăng giày , leo lên giường, chui bên cạnh Lưu Ngọc, ôm chầm lấy eo cô nàng, tiện tay nhét bàn tay lạnh cóng của trong áo cô nàng.
Lưu Ngọc cô nàng cho lạnh đến run , bực bội liếc xéo cô nàng một cái, đó nhỏ giọng hỏi: “Thế nào? Nói chuyện thỏa ?”
Nghe , khóe môi Tô Nam khẽ nhếch lên, ghé sát tai Lưu Ngọc, lấy tay che mặt, khẽ : “Hai tệ, bao gồm cả tóc và trang điểm, còn quần áo thì cô tự lo.”
“Thế thì quá .” Lưu Ngọc trợn tròn mắt, thực lòng vui mừng cho cô.
Tô Nam xuống vị trí cũ, mỉm gật đầu, đó cầm một quyển sách giường bên cạnh lên .
tâm trí khỏi bay xa.
Hôm nay là Tiêu Dung đến tìm cô, là bỏ tiền thuê cô trang điểm, cô mới ngoài, chứ trời lạnh như , cô mới lười ngoài chịu trận cơ.