Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 118: A

Cập nhật lúc: 2025-07-24 07:45:34
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi im lặng gì.

"Tô Nam ăn ít lắm, ăn bao nhiêu lương thực , phần của cô sẽ trả cho." Chu Nhượng tiếp lời Đinh Mậu, khiến cứng họng gì.

“Không cần , đồng chí Tô Nam hôm đưa cho tiền ăn , ghi sổ công .” Cao Trung Bân bưng bát từ ngoài , sắc mặt lắm.

Cái bát của tối hôm qua mang đựng nước, lúc nãy ăn cơm mới nhớ là để quên trong phòng ngủ nên mới lấy, lúc thì trọn vẹn một màn kịch như ở ngoài hành lang .

“Vậy sớm?” Dương Phượng đột nhiên ngẩng đầu lên, trừng mắt Cao Trung Bân, nếu như sớm một chút thì cô đến mức Đinh Mậu và Chu Nhượng hát đôi khiến cô lúng túng như .

Cao Trung Bân đến chỗ của xuống, múc cho một bát canh bột mì, thản nhiên đáp: “Cô hỏi , hơn nữa cũng đến ngày công bố sổ sách mà.”

Cao Trung Bân vì nấu ăn ngon nên phụ trách quản lý nhà bếp, cho nên cũng kiêm luôn việc quản lý sổ sách, mỗi mỗi tháng nộp một khoản tiền ăn hoặc lương thực nhất định là thể cùng ăn cơm.

Hai tháng công khai sổ sách một , Cao Trung Bân sẽ tỉ mỉ giải thích từ đầu đến cuối các khoản chi tiêu cho .

Dương Phượng nghẹn họng, sang Chung Tiểu Điệp, ngượng ngùng : “Là chúng hiểu lầm , ăn cơm tiếp .”

“Chuyện đó xong .” Tô Nam ăn hết miếng đậu hũ trong bát, lau sạch miệng, ngẩng đầu lên Dương Phượng và Chung Tiểu Điệp, giọng tuy bình tĩnh nhưng toát vẻ uy nghiêm thể cưỡng .

“Cô thế nào?” Dương Phượng nheo mắt.

“Hôm nay vô duyên vô cớ hai mắng hai , hai xin .” Tô Nam cũng đập bàn một cái, phắt dậy, khí thế bức .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-118-a.html.]

Lưu Ngọc bên cạnh Tô Nam thấy thế cũng dậy theo, mặt ủng hộ cô.

Dương Phượng đảo mắt quanh một lượt tất cả , thấy bọn họ đều đang dùng ánh mắt bất mãn , tim cô đập thình thịch, nuốt nước miếng cái ực.

Vừa đối diện với ánh mắt của Chu Nhượng, cô vẻ hung ác bên trong dọa sợ đến mức lùi về một bước, theo bản năng nắm lấy tay Chung Tiểu Điệp đang bên cạnh.

Người nắm chặt đến mức nhíu mày, rút tay nhưng tài nào rút , chỉ thể nhỏ giọng : “Dương Phượng, buông tay .”

Thế nhưng Dương Phượng coi như thấy lời của Chung Tiểu Điệp, ngược còn ngẩng đầu Tô Nam, nghiến răng nghiến lợi : “Xin , ?”

Nói xong, cô hừ lạnh một tiếng, cũng chẳng thèm ăn cơm nữa, trực tiếp kéo Chung Tiểu Điệp ngoài.

Chung Tiểu Điệp ngoái đầu bát canh bột mì của , l.i.ế.m liếm môi, cô vẫn ăn no mà.

mà bây giờ trông chị Dương Phượng đang "sôi máu" lắm, thôi thì nhất là nên chọc cho lành. Mà nghĩ , chị Dương Phượng với chị Tần Hiểu Lan lắm, là đợi thêm vài hôm nữa chị Tần Hiểu Lan về hẵng "đục nước béo cò".

Nghĩ đến đây, Chung Tiểu Điệp bỗng chốc chẳng còn tiếc nuối bát canh bột mì cục nữa.

Chờ Dương Phượng và mấy khỏi, Đinh Mậu mới gọi tiếp tục ăn cơm.

Tô Nam chẳng ăn nữa, thấy Lưu Ngọc vẫn còn ăn, bèn mặt , gọi tên Chu Nhượng, khỏi bếp .

Vậy là đám thanh niên trí thức đang bưng bát, cứ thế ngơ ngác Chu Nhượng đặt bát xuống, lẽo đẽo theo Tô Nam ngoài.

 

Loading...