Nói đến chuyện sống chung, ánh mắt Tô Nam tự chủ mà liếc xuống yết hầu đang chuyển động lên xuống của Chu Nhượng khi nuốt thức ăn, cổ thon dài, yết hầu rõ nét, vô cùng gợi cảm.
Ánh mắt cô từ từ di chuyển xuống, lướt qua phần áo che khuất, cuối cùng dừng ở bụng một chút, vô tình thấy thứ đồ chơi hùng vĩ dù lớp vải đen che chắn kỹ lưỡng.
Mỹ nam ngay mắt, trong đầu cô bất giác hiện lên một hình ảnh rác rưởi nên xuất hiện.
Tự dưng mặt Tô Nam đỏ bừng, nàng thầm mắng bản thật là đen tối.
"Cha đều khỏe mạnh, còn một trai." Chu Nhượng để ý thấy vẻ mặt thiếu tự nhiên của Tô Nam, cũng đầu óc cô đang nghĩ gì, còn nghiêm túc bổ sung thêm một câu.
"Vậy là nhà chúng đều là gia đình 4 nhỉ?"
Tô Nam khẽ ho một tiếng, thu hồi tầm mắt, ngay ngắn ăn phần điểm tâm của , dám lén lút liếc mắt lung tung nữa.
Chờ hai ăn đồ ăn mang theo xong, mới men theo con đường nhỏ về điểm thanh niên trí thức.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, đến ngày chị họ của Tiêu Dung- lên xe hoa về nhà chồng.
Trời còn sáng, Tô Nam tự ép dậy, may mà chiếc đồng hồ Chu Nhượng tặng, nếu lỡ mất giờ thì gay to.
Tô Nam đóng cửa , thì thấy Tiêu Dung chờ cửa điểm thanh niên trí thức, hôm nay cô cũng ăn diện chỉnh tề, mặc một chiếc áo bông dày cộp, tóc tết hai b.í.m lỏng lẻo lười biếng mà vẫn xinh .
Làn da mặt mịn màng, tì vết, căng mọng, khác hẳn với khuôn mặt đầy mụn ngày nào.
Da mặt láng o, sạch bong kin kít, mướt rượt như da em bé, khác xa cái hồi còn mụn trứng cá chi chít ngày xưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-121-a.html.]
Tiêu Dung , tất cả là nhờ hộp kem dưỡng da mua với giá cao ngất ngưởng từ Tô Nam, mỗi dùng cô đều cẩn thận, dám dùng nhiều, nhưng mà đến giờ cũng sắp hết .
Cô đang phân vân nên mua thêm một hộp nữa , bởi vì bây giờ da , thể cần dùng nữa, nhưng nhỡ ngưng dùng một thời gian, bắt đầu mọc mụn thì công sức bao lâu nay coi như bỏ hết ?
Nghĩ đến việc năm mới sẽ kết hôn với Lý Quảng Đức, trong lòng nàng khỏi hồi hộp.
Hay là mua thêm một hộp nữa , nghĩ đến đây, mặt Tiêu Dung nở một nụ rạng rỡ, vẫy tay thiết về phía Tô Nam.
"Thanh niên tri thức Tô."
Tô Nam xách theo một chiếc giỏ tre, chạy chậm đến mặt Tiêu Dung, nhịn ngáp một cái, ngại ngùng gãi gãi trán, gượng: "Dậy sớm quá, vẫn tỉnh ngủ hẳn."
"Chờ chút nữa trang điểm cho chị họ xong, thể về ngủ bù." Tiêu Dung mím môi nhẹ, ánh mắt chuyển sang, rơi chiếc giỏ tre trong tay Tô Nam.
"Cái gì đây? Nặng ? Có cần giúp xách ?"
Nghe , Tô Nam lắc đầu, đáp: "Không cần , nặng lắm, chỉ là một ít đồ trang điểm thôi."
Nói xong, hai bước nhanh về phía nhà chị họ của Tiêu Dung.
Đến cửa nhà chị họ Tiêu Dung, mới phát hiện ở đây tụ tập một nhóm , là họ hàng đến giúp đỡ, còn mấy hàng xóm đến buôn chuyện cho vui, chung là ồn ào.
Mẹ của chị họ Tiêu Dung mắt tinh, từ xa thấy Tiêu Dung và Tô Nam, ở cửa sân hét lớn: "Hai đứa đến ? Vào nhanh lên."
Lập tức tất cả đều về phía hai .