Mắng xong, cô liền chỉ cô gái đối diện, giọng điệu mấy thiện: "Cô là họ hàng của ?"
Lữ Nhạc Thục sự xuất hiện đột ngột cho bối rối, cô buông đũa xuống, vô thức lắc đầu.
Tô Nam càng thêm lý lẽ, hùng hồn thẳng: "Hai đang hẹn hò là xem mắt thế hả?"
"Cô là ai?" Lữ Nhạc Thục cau mày khó chịu, cô gái lạ lẫm nhưng xinh đang mặt.
"Cô cần là ai, đang hỏi ." Tô Nam gắt gỏng trả lời, ánh mắt cô khóa chặt Thẩm Mộc, đợi đưa lời giải thích, cũng như giải thích rõ ràng cho Tiếu Phương Vân - cô gái mà vẫn luôn yêu mến.
Thẩm Mộc lợi dụng việc Tiếu Phương Vân ít khi khỏi thôn để lén lút với cô gái khác? Anh sợ Tiếu Phương Vân chuyện thì sẽ đau lòng đến thế nào ?
Tô Nam vẫn kịp lời giải thích từ Thẩm Mộc thì Chu Nhượng cầm chiếc ô mới thu xong, bước bên cạnh cô. Anh mang theo mấy túi đồ lớn, sát bên Tô Nam. Đôi môi mím chặt, ánh mắt lạnh lùng quét qua Thẩm Mộc đầy khó chịu, yết hầu di chuyển lên xuống như cố kìm nén cơn tức giận.
Đôi mắt khẽ hạ xuống, gương mặt hiện rõ sự khinh bỉ khi Thẩm Mộc trong giây lát, nhanh chóng chuyển sang cái dịu dàng dành cho Tô Nam. Anh còn tiến thêm một bước, gần cô hơn như để bảo vệ cô, đồng thời ngầm tuyên bố quyền sở hữu.
Bạc tình? Phản bội ai? Những xung quanh bắt đầu hiếu kỳ cả bốn , sự tò mò vốn ăn sâu trong xương tủy khiến họ thể rời mắt khỏi màn kịch , bỏ lỡ bất kỳ khoảnh khắc nào.
"Tô Nam, giải thích ." Sau khi cố gắng nhớ , Thẩm Mộc mới nhận Tô Nam chính là bạn của Tiếu Phương Vân ở thôn Tiêu gia. Khi nhận , trong lòng càng thêm căng thẳng. Nếu cô kể chuyện với Tiếu Phương Vân, cô sẽ phản ứng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-151-a.html.]
"Giải thích gì nữa? Đàn ông đều như , dám gì mờ ám với cô ?" Tô Nam lạnh lùng hừ một tiếng, chừa cho đường thoát.
"Chị , chị năng cho đàng hoàng một chút. Đừng vu oan cho và Thẩm Mộc." Lữ Nhạc Thục nắm chặt vạt áo, giọng phần gắt gỏng nhưng ánh mắt cô ngừng về phía Chu Nhượng.
Lần đầu tiên gặp là ở cửa hàng bách hóa Huy Bình, cô nghĩ chỉ là thoáng qua, ngờ hôm nay tình cờ gặp ở đây. Phải chăng đây chính là duyên phận?
Nghĩ đến đó, ánh mắt Lữ Nhạc Thục Chu Nhượng càng thêm nồng nhiệt.
lúc đó, cô thấy tiếng khinh bỉ vang lên, kéo cô khỏi dòng suy nghĩ.
" là loại kỳ lạ, ăn còn món khác, thèm che đậy tí nào." Tô Nam khinh bỉ lườm Lữ Nhạc Thục, kéo Chu Nhượng gần hơn, giống như đang bảo vệ thứ quý giá của .
Chu Nhượng cô kéo một cái, suýt thì mất thăng bằng, nhưng nụ vẫn tắt môi, ngoan ngoãn cô như một bảo vệ trung thành.
" đổ tội gì cho cô ? Cô ăn với yêu, giờ còn trộm... yêu , là sự thật ? Cổ cô dài hơn cả hươu cao cổ đấy." Tô Nam tức đến mức nghiến răng.
"Cô láo, của Thẩm Mộc bảo là còn độc nên mới sắp xếp cho chúng gặp mặt." Lữ Nhạc Thục bao giờ khác mắng giữa đám đông như thế, đôi mắt cô ửng đỏ, sang Thẩm Mộc đầy tủi .