Chu Nhượng nghĩ ngợi gì, lập tức : "Anh giúp em."
"Vậy em sẽ mang nước tình yêu đến cho ." Nghe , Tô Nam mỉm đạt mục đích, đôi mắt lấp lánh hạnh phúc. Không , cô còn tiên thuỷ thần kỳ mà, đủ dùng cả ngày.
Khi cả hai thong thả trở về điểm tập trung của đội thanh niên, trời quá giờ ăn tối. Các thanh niên trí thức đang trong sân chẻ củi, gánh nước, nhưng ánh mắt ngừng liếc về phía cổng.
Khi hai bóng dáng nổi bật xuất hiện, tất cả lập tức thu hồi ánh mắt, ai nấy đều công việc của , chỉ là ánh mắt tò mò thỉnh thoảng liếc trộm.
"Tô Nam, về ?" Lưu Ngọc đang thu quần áo phơi, thấy , gọi một tiếng.
"Vâng, còn mang đồ ngon cho ."
Mối quan hệ giữa Tô Nam và Lưu Ngọc , việc thỉnh thoảng chia sẻ đồ ăn với trở thành chuyện công khai ở đây. Vấn đề là những món ăn đó hề rẻ, khiến ghen tị oán giận.
Những thứ ngon lành như nên giữ để tự thưởng thức ? Tại chia sẻ cho Lưu Ngọc? Hơn nữa, nào cũng chia khá nhiều. Không Tô Nam ngốc, nhiều tiền chỗ tiêu ? Nếu , tại chia cho tất cả một chút?
Ai nấy đều thầm tiếc nuối, nghĩ rằng đáng lẽ họ cũng nên thiết với Tô Nam sớm hơn.
Nhìn túi đồ lớn trong tay Tô Nam, ai cũng kìm mà nuốt nước miếng.
"Chân bác sĩ ?" Lưu Ngọc bận tâm đến những thứ đó, chân của Tô Nam, quan tâm hỏi han.
Tô Nam lắc đầu : "Bác sĩ bảo ."
"Vậy thì , cảm ơn Chu Nhượng cùng ." Lưu Ngọc nhịn mà trêu một câu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-156-a.html.]
"Thôi, mệt quá , trong đây." Tô Nam nháy mắt với Chu Nhượng, ý bảo về nghỉ ngơi, đẩy Lưu Ngọc trong phòng.
Thời gian vui vẻ của Tô Nam kết thúc buổi trưa hai ngày , khi ăn trưa xong thì hai vị khách mời mà đến trở điểm tập trung thanh niên.
Đinh Mậu triệu tập trong sân, nam một bên, nữ một bên. Phía là hai phụ nữ cúi đầu, trông phờ phạc và tiều tụy. Họ chỉ khoác hai chiếc áo khoác mỏng, trông đủ ấm cho thời tiết lạnh.
"Hôm nay đồng chí Tần Hiểu Lan và Tô Điềm Điềm trở về. Mọi , hãy sống hòa thuận với , đừng để xảy mâu thuẫn." Đinh Mậu đến đây, ánh mắt cố ý dừng Tô Nam.
Cô vẫn yên biểu lộ cảm xúc, như thể mấy quan tâm.
Thấy , Đinh Mậu đành thu ánh mắt , thêm vài câu vô thưởng vô phạt để giải tán.
Tô Nam là đầu tiên chạy phòng, trời lạnh thế , nếu vì tuân thủ kỷ luật thì cô chẳng ở ngoài thêm một giây nào.
Về việc ai trở chuyện gì thể xảy , cô cũng mấy bận tâm, dù thế nào nữa cũng chẳng thể trời sụp xuống .
Thuận theo tự nhiên mà thôi.
Dương Phượng và Chung Tiểu Điệp chạy tới vây quanh Tần Hiểu Lan, ân cần hỏi han đủ điều, thậm chí còn hỏi cô ăn uống thế nào ở trong đồn công an.
"Chúng trong thôi." Tần Hiểu Lan liếc bóng lưng Tô Nam, nhớ đến bức thư cô nhận khi còn ở trong tù, trong lòng tức tối nghiến răng, ánh mắt đầy vẻ căm hận.
Thấy ai để ý đến , Tô Điềm Điềm cắn môi, đành phụ họa: " , chúng trong thôi, ngoài lạnh lắm, lâu sẽ cảm lạnh mất."