Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 160: A

Cập nhật lúc: 2025-07-24 07:52:34
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Nam thèm đáp, chỉ mặt lạnh .

Thấy Tô Nam gì, Trương Quyên mím môi, cứng đầu tiếp: " thấy cô cho thằng nhóc đó nhiều kẹo thế, cô thể cho vài viên ? ăn mới sức việc, nếu lỡ ngất xỉu thì ?"

Tô Nam vờ như thấy, tiếp tục gấp găng tay , thoáng qua bàn tay sưng đỏ và đau nhức của thở dài, phịch xuống bao tải mang theo, bắt đầu ngẩn .

Bao giờ Chu Nhượng mới đến giúp cô đây, ôi, cô việc đồng áng thêm chút nào nữa.

“Đồng chí Tô, thể vô tình ích kỷ như .” Giọng của Trương Quyên trở nên khó chịu và gắt gỏng hơn.

“Cô yếu đuối như mà cũng cần đấy ? Làm việc mà đòi ăn kẹo, nhà nào nuôi nổi cô đây?” Tô Nam bật , ngẩng đầu lên, nheo mắt Trương Quyên đầy ý nhị.

Không ngờ cô dùng chính lời của để đáp trả, Trương Quyên hổ tức giận, đòi kẹo, đành mang cuốc sang ở mảnh đất khác, tránh xa Tô Nam.

Tô Nam khẩy, bóc lớp giấy bọc, để lộ viên kẹo sữa trắng mềm, khẽ bóp nhẹ ném miệng.

Ngay lập tức, hương vị sữa ngọt ngào lan tỏa trong miệng, ngon béo ngậy. Tô Nam khỏi để lộ vẻ mặt thích thú.

Trương Quyên kiềm đầu , thấy cảnh đó thì tức đến mức dộng cuốc xuống đất vài cái.

Đến trưa, Tiêu Dung khi thành nửa công việc chạy tới rủ Tô Nam về làng. Khi thấy cô chỉ mới đào một chút đất, Tiêu Dung ngạc nhiên đến mức suýt rớt cằm.

“Đồng chí Tô, cả buổi sáng cô gì thế? Với tốc độ thì hôm nay thành nhiệm vụ .” Tiêu Dung cau mày Tô Nam đang bệt đất.

Tô Nam giơ tay , xòe lòng bàn tay cho Tiêu Dung xem, rơm rớm nước mắt: “Tay phồng rộp hết cả , thêm nữa chắc gãy tay mất thôi.”

Tiêu Dung tưởng cô thương nặng lắm, còn định bụng đưa cô trạm xá khám.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-160-a.html.]

khi cúi xuống thì thấy lòng bàn tay trắng nõn chỉ vài vết ửng đỏ, ngoài chẳng gì khác.

Tiêu Dung khỏi kéo nhẹ khóe môi, chuyển chủ đề: "Chúng về ăn cơm nhé? Lát nữa sớm một chút, sẽ giúp một ít, bao nhiêu bấy nhiêu, giảm bớt một chút công điểm cũng mà."

Nghe , Tô Nam ngạc nhiên liếc Tiêu Dung, đó nở một nụ ngọt ngào: "Cảm ơn , nhưng cần , giúp ."

Tiêu Dung ngờ vực nghiêng đầu, khó hiểu hỏi: "Có ?"

Lời dứt, Tô Nam rạng rỡ và vẫy tay, vẫy Tiêu Dung, mà là vẫy ai đó phía .

Tiêu Dung đầu , thấy Chu Nhượng đang thở hổn hển cách đó xa, tay cầm một cái liềm, lưng đeo một cái gùi.

"Đồng chí Chu." Tiêu Dung chợt hiểu điều gì, đó đầu Tô Nam, thấy cô gật đầu, những suy đoán trong lòng cô xác nhận.

"Vậy về nhé." Đã như , Tiêu Dung cũng tiện ở , chào tạm biệt cầm đồ đạc rời .

Chưa bao xa, cô thấy giọng ngọt ngào của Tô Nam vang lên.

"Em đau tay quá, lưng cũng mỏi nữa."

Tiêu Dung bước chân chững , nhưng chỉ thoáng dừng một chút tiếp tục về hướng làng.

Thì , đồng chí Tô ngoài đời là mềm mại và nhõng nhẽo như .

Chỉ cần một cái nhíu mày nhẹ, đôi môi đỏ khẽ mở, cũng thể khiến khác ngẩn ngơ, tự nguyện chìm đắm trong sự mê hoặc .

 

Loading...