Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 162: A

Cập nhật lúc: 2025-07-24 07:52:39
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

ngạc nhiên nhưng Chu Nhượng nghĩ nhiều đến việc liệu nước mà Tô Nam thỉnh thoảng cho uống tác dụng gì , chỉ nghĩ đơn giản rằng công việc nhẹ nhàng hơn so với những việc thường .

Huống chi, ở bên cạnh, tất nhiên việc sẽ thuận lợi hơn nhiều.

Tóm , công việc mà một phụ nữ cả ngày, chỉ cần một tiếng rưỡi là xong, mà . Hàng rãnh thẳng tắp vô cùng mắt.

"Lát nữa em tìm đội trưởng báo cáo, buổi chiều cần lên ruộng nữa, thể nghỉ ngơi trong ký túc xá." Chu Nhượng cúi xuống thu dọn dụng cụ, sang với Tô Nam.

"Còn thì ?" Tô Nam cầm lấy túi xách và bình nước của , chớp mắt hỏi.

Chu Nhượng nhẹ, để ý lắm: "Anh còn chút việc xong, chiều lên núi nữa."

Nghe , Tô Nam "" một tiếng, bĩu môi, thở dài: "Thôi , mang theo bình nước của em, khát thì uống."

"Không từ chối đấy." Thấy định gì, Tô Nam vội bổ sung.

Chu Nhượng nuốt lời định , ngoan ngoãn gật đầu.

Sau đó, hai một một về làng.

Trong ký túc xá nữ của điểm thanh niên trí thức, Dương Phượng nhân lúc đang ngủ trưa, lén lút chạy nhà vệ sinh. Khi đóng cửa, cô còn cẩn thận gõ cửa xung quanh, thấy ai mới yên tâm khóa cửa .

Sau đó, cô lấy từ trong túi một chiếc hộp sắt nhỏ tinh xảo, vặn nắp , liền lấy một lượng lớn kem trong hộp bôi bừa lên mặt và cổ.

"Thơm quá mất." Dương Phượng đưa tay lên mũi, hít một thật sâu, lập tức hương hoa nồng nàn vây quanh, nhịn mà thốt lên cảm thán.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-162-a.html.]

sờ lên làn da mặt, cảm thấy mềm mịn ẩm mượt, thật khiến thể rời tay.

"Con tiện nhân đó xứng dùng đồ như chứ, chỉ mới đáng dùng thôi." Dương Phượng nhếch môi kỳ dị, xoa đều thêm nữa để chắc chắn bôi kỹ, đó mới dám mở cửa ngoài.

Ai ngờ, bước khỏi cửa nhà vệ sinh, cô đụng ngay Tô Nam mới từ ngoài về.

Dương Phượng theo phản xạ chạy trở nhà vệ sinh.

Trong khí phảng phất một mùi hương quen thuộc, Tô Nam ngửi ngửi, nghiêng đầu suy nghĩ nhưng nhớ từng ngửi thấy ở , nên để tâm lắm. Cô chỉ khẽ nhíu mày, thắc mắc về phía nhà vệ sinh, tự nhủ Dương Phượng vệ sinh lâu thế.

Sau khi thầm than thở vài câu, Tô Nam vui vẻ hát vang khi cùng Chu Nhượng về phía bếp.

Trong bếp chỉ Cao Trung Bân, đang bên cửa gọt vỏ khoai tây. Thấy Tô Nam và Chu Nhượng , ngạc nhiên lắm mà thản nhiên : "Cơm của hai , để trong tủ bếp , thể nguội, bếp vẫn còn lửa, hai tự hâm nóng ."

"Cảm ơn." Chu Nhượng khẽ gật đầu, sang dặn dò Tô Nam về phòng cất đồ , ăn .

Nói xong, xắn tay áo, rửa sạch tay bên bồn nước, lấy hai bát cơm khoai lang và một bát cải thảo hầm bún khỏi tủ bếp, đốt lửa và hâm nóng thức ăn.

Tô Nam về phòng, cất đồ xong, cô cầm ấm nước phòng chứa đồ, khóa cửa , lấy một ít nước suối tiên từ gian thần kỳ, đó đổ thêm nước sôi ấm nước mới thành xong công việc.

Khi cô xong tất cả, Chu Nhượng cũng hâm nóng đồ ăn và gọi cô ăn cơm.

Nhìn bữa ăn thanh đạm đến mức thể thanh đạm hơn nữa, Tô Nam kìm mà liếc Chu Nhượng.

 

Loading...