Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 164: A

Cập nhật lúc: 2025-07-24 07:52:45
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Á, thế?" Chung Tiểu Điệp tỏ ngây thơ vô tội, nhưng thực chất trong lòng đang lật mắt mấy trăm cái.

Tần Hiểu Lan thong thả mặc áo khoác, từ tốn bước tới.

Ngược , Tô Điềm Điềm hăng hái, cô nàng nhanh đến chỗ Dương Phượng, dí sát mũi ngửi, trong lòng cũng suy nghĩ giống Chung Tiểu Điệp, rằng thể sẽ dùng ké.

"Thơm thật đấy!" Tô Điềm Điềm mắt sáng lên, ngửi thêm vài cái : "Dương Phượng, thoa cái gì đấy? Cho bọn xem nào!"

Tần Hiểu Lan vốn dĩ mấy để tâm, nghĩ rằng Dương Phượng thì để mà thoa, nhưng khi thấy Tô Điềm Điềm ngạc nhiên như , cô cũng kìm mà tò mò ngửi thử.

Ngay lập tức, cô cau mày, buột miệng : "Mùi hình như tớ từng ngửi thấy Tô Nam ."

Nghe , tất cả đều sững sờ, đặc biệt là Dương Phượng, cô như con mèo giẫm đuôi, nhảy dựng lên, lớn tiếng phủ nhận: "Cậu nhớ nhầm đấy! Đây là tớ gửi từ quê lên, chẳng liên quan gì đến Tô Nam cả."

"Tớ chỉ là hình như thôi, phản ứng dữ dội thế gì?" Tần Hiểu Lan bĩu môi.

Dương Phượng ấp úng giải thích , chỉ đành lấp liếm: "Sắp đến giờ , tớ đây."

"Ấy, cho bọn tớ xem nào!" Chung Tiểu Điệp vẫn chịu từ bỏ.

Dương Phượng giả vờ như thấy, lập tức rời khỏi ký túc xá, bước chân vội vàng.

"Đồ keo kiệt." Tô Điềm Điềm bĩu môi, lạnh lùng hừ một tiếng, đó sang Tần Hiểu Lan nịnh nọt: "Vẫn là Hiểu Lan của chúng rộng lượng nhất, nết na."

Tần Hiểu Lan hài lòng, gì.

Thấy moi móc gì từ Dương Phượng, sắc mặt của Chung Tiểu Điệp chút khó coi. Cô im lặng một lúc, đó sang nịnh bợ Tần Hiểu Lan.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-164-a.html.]

Gió nổi lên, lá vàng rơi rụng loạn xạ, bay một vòng trong trung lãng đãng bay về phía xa

Lúc Tô Nam đến cửa nhà họ Tiếu, Tiếu Phương Trì đang chuẩn , hai gặp như thế

Từ khi Tiếu Phương Trì ở công xã, hôm nay mới gặp

“Xin chào, lâu quá gặp bận rộn, cán bộ chuẩn ?” Tô Nam chào hỏi , gương mặt tươi vô cùng lịch sự và lễ phép

Lông mi Tiếu Phương Trì khẽ run, Tô Nam, trong mắt hiện lên một tia phức tạp, cầm lòng bàn tay, cưỡng chế trận xúc động trong lòng, cũng chào hỏi, dịu dàng : “Về nhà lấy ít đồ, đang chuẩn lên xã .”

“À, thì là như .” Tô Nam gật gật đầu.

Không khí rơi im lặng trong vài giây, Tiếu Phương Trì chủ động phá vỡ sự yên lặng, nhường đường sang một bên, nhẹ nhàng : “Em nhà , Phương Nhi đang ở trong đó.”

“Được thôi.” Tô Nam bước cổng, vẫy tay chào Tiếu Phương Trì, lời tạm biệt: “Tạm biệt, đường cẩn thận nhé.”

“Ừ.” Tiếu Phương Trì khẽ gật đầu, yên cổng Tô Nam bước trong sân. Anh thở dài một tiếng, nở nụ tự giễu, đó vài giây khi lưng rời .

Tô Nam nhà, tiên cô chào hỏi Tiêu Phương Vân, đó mới tìm Tiếu Hạ Quốc.

“Chú ơi, hôm nay cháu thành công việc giao , chiều nay thể nữa ?” Tô Nam ngoan ngoãn ở cửa, mỉm với Tiếu Hạ Quốc.

Tiếu Hạ Quốc sững một chút, gần như rơi tẩu thuốc trong tay. Ông ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy ngạc nhiên, hỏi chắc chắn: “Làm xong ?”

Giọng của ông chứa đầy sự nghi ngờ và tin tưởng.

Tô Nam tự tin gật đầu, đáp: “ , cháu xong hết .”

 

Loading...