Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 165: A

Cập nhật lúc: 2025-07-24 07:52:47
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếu Hạ Quốc im lặng trong vài giây, rít một thuốc, bụng nhắc nhở: “Ta sẽ kiểm tra chỗ cháu phân công. Nếu cháu dối, sẽ trừ một nửa điểm công hôm nay đấy.”

“Chú cứ xem thử , chắc chắn sẽ vấn đề gì . Vậy chiều nay cháu nữa nhé.” Tô Nam vỗ n.g.ự.c đảm bảo.

“Ừ.” Tiếu Hạ Quốc gật đầu, đồng ý cho cô nghỉ buổi chiều.

Tô Nam thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng ngoài đồng nữa . Đất bùn dơ bẩn và những con sâu bọ bất chợt xuất hiện đúng là ác mộng với cô, tránh ngày nào thì tránh ngày đó.

“Cảm ơn chú.” Cô lời cảm ơn vui vẻ hát ca đến phòng của Tiếu Phương Vân.

Hai cô gái giường, trò chuyện vài câu về đủ thứ chuyện.

Đột nhiên, Tô Nam nhớ đến một việc liền hỏi thăm dò: “Dạo gặp Thẩm Mộc ?”

Nghe Tô Nam nhắc đến yêu của , khuôn mặt Tiếu Phương Vân ửng đỏ, cô khẽ ho một tiếng lắc đầu, giọng nhỏ nhẹ đáp: “Bà nội bắt khâu đế giày, nên thời gian ngoài.”

“Ồ, .” Tô Nam trầm ngâm trong giây lát, quyết định nhắc đến những gì cô thấy ở huyện lỵ .

“Cậu dùng hết hộp kem tuyết hoa tặng ?” Tô Nam đổi chủ đề.

“Chưa , còn nhiều lắm. Có khi còn quên bôi nữa.” Tiếu Phương Vân mỉm trả lời.

bảo kiên trì dùng mà. Phải bôi đều đặn thì mới hiệu quả , ?”

“Được , , từ hôm nay nhất định sẽ chăm chỉ bôi.”

Rời khỏi nhà họ Tiêu, đường trở về điểm thanh niên trí thức, Tô Nam bắt gặp một cô gái đang mang giỏ tay. Cô gái ăn mặc gọn gàng sạch sẽ, tóc tết gọn gàng với một chiếc kẹp tóc xinh xắn. Ngay khi thấy Tô Nam, đôi mắt cô gái sáng rỡ, chạy thẳng tới ôm chầm lấy cánh tay của Tô Nam, giống như họ quen từ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-165-a.html.]

“Đồng chí, là ai ?” Tô Nam lập tức rụt tay , lùi về mấy bước, cố gắng tránh xa cô gái.

“Thanh niên tri thức Tô, nhận ?” Cô gái với giọng đầy tự tin, đôi mắt mở to, nụ rạng rỡ như hoa môi.

Nghe cô gái , Tô Nam sững , trong lòng kinh ngạc. Đã quen mà còn lao ôm tay là thế nào?

Thấy ánh mắt đầy thắc mắc của Tô Nam, cô gái lập tức xua tay, giải thích: “ mà.”

Thật vô lý…

Tô Nam mím môi, linh cảm cô gái gì đó bình thường. Cô lo lắng quanh, cảm thấy sợ hãi, nhưng giờ đang là giờ việc, đường vắng tanh chỉ mỗi hai .

“Thôi thôi, đây.” Tô Nam cho qua bỏ chạy.

rõ ràng cô thể chạy nhanh bằng một cô gái từ nhỏ lớn lên ở nông thôn. Vì thế, Tô Nam mới chạy vài mét cô gái túm lấy áo.

“Thanh niên tri thức Tô, chạy chứ?” Cô gái thắc mắc, vẻ mặt đầy ngơ ngác.

“Cậu là ai ?” Tô Nam gần như , cô uất ức cô gái mặt.

“Mình là Hoàng Bình Bình, con gái của lão Hoàng ở đầu thôn.” Hoàng Bình Bình tự giới thiệu, buông tay Tô Nam .

Cuối cùng thoát khỏi tình thế khó xử, Tô Nam thở phào nhẹ nhõm, sờ lên n.g.ự.c để trấn an bản , hỏi: “Hoàng Bình Bình, tìm chuyện gì ?”

“Mình tham dự một đám cưới, thấy trang điểm của cô dâu quá, nên nhờ trang điểm cho . Ba ngày nữa lên huyện chụp ảnh.” Hoàng Bình Bình rõ mục đích.

Nghe cô gái xong, Tô Nam thấy nhẹ nhõm hẳn. Cô thầm cảm ơn trời đất, nhưng vẫn quên trách móc: “Vậy từ đầu? Làm cứ tưởng .”

 

Loading...