Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 167: A

Cập nhật lúc: 2025-07-24 07:52:53
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mỗi năm, chỉ nhờ việc cung cấp gỗ du mộc cho các nhà máy sản xuất nội thất lớn, thôn Tiêu Gia thu một khoản thu nhập lớn.

Lúc , núi Du Mộc, một nhóm thanh niên vạm vỡ đang trần trụi , hăng hái vung những chiếc rìu trong tay. Dù đang giữa mùa đông, nhưng mồ hôi vẫn thấm ướt lưng họ, liên tục chảy từ trán xuống, theo những bắp cơ rắn chắc nhỏ xuống đất.

"Chu Nhượng, cho uống ngụm nước với." Đinh Mậu lau mồ hôi mặt, gọi với tới Chu Nhượng đang uống nước ở gần đó.

Chu Nhượng dừng một chút, đó đóng nắp bình nước, lạnh lùng liếc Đinh Mậu từ chối thẳng thừng: "Không , tự đó mà uống."

Anh chỉ về phía thùng nước lớn gần đó, nơi để nước chung cho .

Nói xong, Chu Nhượng cẩn thận đặt bình nước lên quần áo của , đảm bảo nó vững, tiếp tục cầm rìu chặt cây.

"Cậu , dạo keo kiệt thế, đến ngụm nước cũng cho uống?" Đinh Mậu nhạo, bước nhanh về phía thùng nước lớn, miệng vẫn quên trêu chọc Chu Nhượng.

Khi Đinh Mậu định múc nước uống, thấy thùng nước chỉ còn một lớp nước mỏng ở đáy, ngập cả chiếc gáo. Quan trọng hơn, vì đang chặt cây xung quanh, nên nhiều lá cây và vụn gỗ rơi trong thùng, khiến nước trông bẩn đến mức thể uống nổi.

Nhìn chằm chằm thùng nước một hồi, Đinh Mậu mím môi, do dự mãi mà vẫn thể ép uống . Anh Chu Nhượng, cầu xin: "Cho một ngụm , lát nữa về điểm thanh niên trí thức, sẽ đun cho một bình nước mới."

Đinh Mậu tự nhận xuề xòa, nhưng ngay cả còn nuốt nổi, thể tưởng tượng nước trong thùng bẩn đến mức nào. Anh đến mức , chắc chắn Chu Nhượng sẽ đồng ý.

ngờ, Chu Nhượng chẳng thèm để ý đến , thậm chí còn treo bình nước lên cổ, như thể bảo vệ một báu vật, lo sợ Đinh Mậu sẽ trộm uống mất.

"Được , tự nhiên hết khát." Đinh Mậu tức đến nghẹn lời, mãi mới phun câu cụt ngủn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-167-a.html.]

Chặt xong một cây, Đinh Mậu bỗng lóe lên một suy nghĩ, nhận chiếc bình nước trông quen thuộc. Đây chẳng là bình nước của Tô Nam ? Mỗi , cô đều mang theo.

Thảo nào, Chu Nhượng nhất quyết cho uống, thậm chí còn cho động . Thì .

“Hừm, bạn gái thì ghê lắm .” Đinh Mậu lẩm bẩm châm chọc.

"Ừ." Một giọng từ phía xa của Chu Nhượng đáp .

“Khỉ thật.” Đinh Mậu lầm bầm, đảo mắt khó chịu vì ngờ thấy.

Không lâu , đều nghỉ ngơi thở hổn hển, chỉ Chu Nhượng vẫn tiếp tục chặt cây.

"Cậu mệt ?" Đinh Mậu lót quần áo đầu thẳng xuống đất, thở phì phò, nghiêng đầu Chu Nhượng và kìm mà hỏi.

Ánh mắt chuyển sang đống gỗ mà Chu Nhượng chặt, trông như gấp đôi đống của .

Chậc, gia đình đúng là khác, cố gắng kiếm thêm công điểm cũng thôi. Nghĩ cũng đúng, với cái dáng vẻ yếu ớt của Tô Nam, chắc chẳng kiếm mấy công điểm. Chu Nhượng cố gắng thêm cũng đúng. Nếu Đinh Mậu một cô bạn gái xinh xắn như , cũng sẽ việc quần quật để cưng chiều cô trong lòng bàn tay.

thì , một no ấm cả nhà, nên bao nhiêu bấy nhiêu.

Nghe , Chu Nhượng dừng tay, đáp theo bản năng: "Không mệt."

"Cậu trai trẻ sức khỏe thật , như , chặt xong một cây là nghỉ, thì cả đau nhức."

 

Loading...