Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 168: A

Cập nhật lúc: 2025-07-24 07:52:55
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

" đấy, từng thấy nghỉ ngơi."

"Chu Nhượng thật giỏi, phục thật."

Những lời khen của đám đàn ông nghỉ ngớt tuôn về phía Chu Nhượng, khiến khẽ nhíu mày, cảm giác gì đó đúng.

Vì từ nhỏ rèn luyện, nên thể lực và sức bền của thực sự hơn thường, nhưng đến mức như hôm nay, việc cả ngày nghỉ mà thấy mệt mỏi chút nào.

Dù suy nghĩ nhiều nhưng tìm lý do, cuối cùng quyết định bận tâm nữa.

Trong khi đó, gây chuyện đang ngủ ngon lành giường.

________________________________________

Ngày nào cũng , khi thành công việc đồng áng cho Tô Nam, Chu Nhượng cũng trở về núi chặt cây. Tất nhiên, mỗi ngày đều nhận một bình nước từ "tình yêu" của Tô Nam.

Nhanh chóng đến ngày mà Tô Nam hẹn với Hoàng Bình Bình buổi trưa.

Sau khi xong việc ngoài đồng, Tô Nam bên giường kiểm kê các món đồ trang điểm trong chiếc hộp tre, kiểm đếm đếm hai mà vẫn nhíu mày.

Thiếu mất một hộp kem tuyết, , chính xác là thiếu vỏ hộp kem, phần kem dưỡng cùng nước tiên bên trong.

"Không lẽ nhớ nhầm?" Tô Nam gãi đầu, chắc liệu vô tình cất gian .

Đành lát nữa gian tìm xem , việc quan trọng nhất bây giờ là đến nhà Hoàng Bình Bình để trang điểm cho cô .

Khi Tô Nam đang chuẩn đóng chiếc hộp tre , cánh cửa phòng bất ngờ đẩy từ bên ngoài, một nhóm gồm Tần Hiểu Lan và những khác vui vẻ bước .

Những ánh mắt đối địch chạm , kẻ thù gặp , ai nấy đều đảo mắt lườm tránh .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-168-a.html.]

Không ai để ý đến sự né tránh khác thường của Dương Phượng, cũng như sự hoảng loạn hiện rõ trong ánh mắt cô .

Thấy Tô Nam gì mà chỉ xách hộp rời , Dương Phượng thở phào nhẹ nhõm. ngay khi đầu , cô bắt gặp ánh kỳ lạ của Chung Tiểu Điệp.

Quả nhiên, ngay giây tiếp theo, Chung Tiểu Điệp : "Dương Phượng, hình như đánh rơi đồ đất, cô tìm với nhé?"

Không đợi Dương Phượng từ chối, Chung Tiểu Điệp khoác tay cô , gần như kéo cô ngoài.

Khi rời khỏi điểm tập kết của thanh niên trí thức, Chung Tiểu Điệp mới buông tay Dương Phượng, khoanh tay nhạt: "Cô trộm đồ của Tô Nam ?"

Giọng điệu chắc chắn, là câu hỏi mà là khẳng định.

Vốn tính tình cứng rắn, nhưng lúc Dương Phượng hoảng loạn, lớn tiếng phản bác: "Cô bậy, trộm đồ của cô bao giờ, đừng vu oan cho khác."

Dù giọng lớn nhưng Chung Tiểu Điệp hiểu rõ Dương Phượng, thể dễ dàng tin .

“Mấy ngày nay, cô luôn mùi hương gì đó. ngửi thấy mùi đó từ Tô Nam và Tiếu Phương Vân, nên dò hỏi, bảo Tô Nam tặng cho Tiếu Phương Vân một hộp kem tuyết mua từ Thượng Hải.”

"Đó là gửi cho đấy." Ánh mắt Dương Phượng lảng tránh, hai tay siết chặt lấy mép áo.

"Đều là kem tuyết hoa, mùi hương tương tự cũng là chuyện bình thường thôi."

Chung Tiểu Điệp khẩy, khoanh tay : "Chúng là bạn mà, còn lạ gì cô. Mẹ cô bao năm nay bao giờ gửi thứ gì cho cô , chuyện gửi kem tuyết hoa."

Nghe xong, Dương Phượng hổ và tức giận, trợn trừng mắt, nhỏ giọng gằn lên: "Vậy cô ?"

"Không cần căng thẳng, định gì. cũng tuyệt đối với ai chuyện , chỉ là… cô để dùng chung kem tuyết hoa với." Chung Tiểu Điệp chằm chằm Dương Phượng, ánh mắt rời khỏi khuôn mặt của cô . Cô nghĩ rằng làn da của Dương Phượng dạo trở nên mềm mịn hơn chắc chắn là nhờ loại kem tuyết hoa đó.

 

Loading...