“Cô nhà .” Bà cô dẫn đường trong sân nhà, nhiệt tình mời Thẩm .
Mẹ Thẩm phẩy tay, đôi giày da của bà quyết chịu bước qua ngưỡng cửa.
“Người nhà quê chẳng hiểu phép tắc, lễ nghĩa gì cả, ai chủ nhà mời mà tự tiện nhà?” bà thầm nghĩ.
“Phương Vân , cháu nhà ?”
Ngay đó, cửa phòng mở , Thẩm và Tiếu Phương Vân chạm mặt , cả hai đều ngạc nhiên. Đây là cô gái nông thôn mà Thẩm Mộc nhất quyết đòi cưới ? Ban đầu bà hiểu tại , nhưng giờ thì bà thể hiểu đôi chút.
Trước mặt bà là một cô gái mặc áo khoác đen xám, tóc đen mượt mà buông xuống như dòng thác, làn da trắng mịn tỏa sáng như ngọc, đôi lông mày thanh tú cong cong, đôi mắt sáng long lanh. Lưng cô gái thẳng tắp, trông đầy sức sống, toát lên sự tự tin và thuần khiết.
Quả thật, cô gái xinh . Không chỉ so với nông thôn, mà ngay cả trong thành phố, bà cũng ít thấy ai xinh đến .
như thế thì chứ.
Mẹ Thẩm quanh và thấy nhiều ánh mắt tò mò đang đổ dồn về phía , bà khẽ ho một tiếng, đó với Tiếu Phương Vân bằng giọng nghiêm nghị: “Chào cháu, chuyện riêng với cháu. Liệu tiện ?”
Tiếu Phương Vân hiểu ý của Thẩm, gật đầu và với bà cô trong sân: “Dì , hôm khác đến chơi nhé, giờ cháu tiện tiếp khách.”
Bà cô hiểu chuyện, gật đầu rời .
“Dì nhà ạ.”
Nghe , Thẩm mới bước . Người tài xế theo nhanh chóng đóng cửa , ngăn chặn những ánh mắt tò mò của dân làng.
“Chà, nhà họ thật may mắn đấy, cả ô tô đến tận cửa.”
“ , nghĩ chắc họ sắp đổi đời .”
“Không , thấy phụ nữ đó đến tìm Tiếu Phương Vân ? Có khi cô gây chuyện gì nên mới tìm đến.”
“Nói bậy, Phương Vân ngoan ngoãn từ nhỏ, gây chuyện .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-177-a.html.]
“Không chắc .”
“Mấy đang gì đấy?” Lúc , La Quỳnh Chi từ nhà bạn trở về, thấy đông tụ tập nhà liền vội chạy đến xem chuyện gì.
Vừa tới gần, bà thấy họ đang Tiếu Phương Vân.
“Cụ bà của Phương Vân ơi, bà ? Hôm nay ô tô đến làng , trong xe chỉ hỏi địa chỉ nhà bà thôi.”
“Họ đuổi bọn ngoài, chỉ để Phương Vân trong nhà.”
“Hình như họ chuyện riêng với Phương Vân.”
Mọi kể câu chuyện một cách rõ ràng. La Quỳnh Chi xoay tròn mắt, trong đầu hiểu đối phương là ai.
“ xem , mấy đừng đây nữa, ở nhà việc gì ? Không cần đồng ?”
La Quỳnh Chi đây nổi tiếng là đanh đá trong làng, đều chút e sợ bà, nên chẳng ai dám ở lâu. Hơn nữa, trong nhà mỗi đều việc , thế là đám đông từ từ tản .
Chỉ còn vài hàng xóm quanh đó vẫn lén lút trộm từ xa.
La Quỳnh Chi vội vàng đến cổng nhà , nhưng tài xế chặn .
“Đây là nhà , nhà còn xin phép chắc? Tránh !” Bà đẩy tay đàn ông , tức giận xông nhà.
Tiếng ồn lớn như tất nhiên thu hút sự chú ý của trong sân, lập tức bầu khí trở nên yên lặng.
La Quỳnh Chi quanh, chỉ thấy cháu gái đang nức nở trong vòng tay của Tô Nam và Lưu Ngọc. Đối diện với họ là một phụ nữ trung niên lạ mặt, trông vẻ đoan trang và lịch thiệp.
tại đến đây để bắt nạt đứa cháu ngoan của bà?
“Bà là ai? Từ đến mà dám đến nhà bắt nạt con nít? Đây là nhà , mà bà nghĩ thể tự tung tự tác ?”