Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 180: A

Cập nhật lúc: 2025-07-24 07:53:46
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lại hỏi, chẳng lẽ thể sống riêng? thử hỏi mấy thể quan tâm đến gia đình và cha của ?

Tóm , nếu gia đình một bên đồng ý, con đường hạnh phúc của hai sẽ dài đằng đẵng và đầy chông gai.

"Nếu hai thật sự ở bên , thì kết hôn cũng gặp gia đình. Cậu thấy Thẩm hôm nay đấy, bà dễ dàng chấp nhận. Nếu bà cúi đầu, thì cúi đầu. Cậu chấp nhận chịu đựng như ?" Tô Nam dứt lời, Tiếu Phương Vân lập tức lắc đầu kiên quyết.

Thấy , những còn thở phào nhẹ nhõm, may mà Tiếu Phương Vân cố chấp.

" thật , chuyện của Thẩm Mộc, lẽ gì cả." Tô Nam thận trọng thêm.

La Quỳnh Chi hừ lạnh: “Tổn thương gây , cũng còn quan trọng.”

Khụ khụ, cũng lý.

"Cháu đang rối bời." Tiếu Phương Vân ôm đầu đau khổ.

"Vậy cháu về phòng nghỉ, suy nghĩ thật kỹ. Chiều nay cần ." La Quỳnh Chi đẩy Tiếu Phương Vân phòng sang Tô Nam và Lưu Ngọc: “Hôm nay để các cháu chứng kiến chuyện trong nhà , hôm khác đến chơi nhé.”

Tô Nam và Lưu Ngọc vội vàng xua tay từ chối, cáo từ về.

Những ngày đó, Tô Nam bận rộn với công việc, chỉ thể thỉnh thoảng ghé qua thăm Tiếu Phương Vân. Nhìn thấy cô chỉ tâm trạng u buồn, hành động gì cực đoan, Tô Nam mới an tâm.

May mắn là Tiếu Phương Vân kiểu quá khích.

Cuối cùng cũng một ngày đội cho nghỉ phép, đơn trang điểm nào cả. Tô Nam quyết định lên huyện để giải khuây, tiện thể tìm cơ hội mở rộng công việc của .

Lưu Ngọc bận việc , còn Tiếu Phương Vân thì vẫn đang buồn bã, nên Tô Nam đành một .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-180-a.html.]

Mỗi khi như , cô nhớ Chu Nhượng da diết. Anh hơn một tuần , vẫn về? Đồ dối.

Tô Nam sắp xếp hành lý, mang theo chiếc ba lô nhỏ, xuất phát từ khu tập thể thanh niên trí thức. Khi đến huyện, trời gần trưa.

Cô ghé quán ăn quốc doanh, gọi một bát mì hoành thánh. vì phần ăn quá nhiều, cô ăn hết, bát mì còn đầy, Tô Nam thở dài, thật lãng phí.

Giá mà hộp đựng thức ăn như thời hiện đại thì bao.

rõ ràng là , bây giờ mang về thì tự mang theo hộp đựng. Nhà hàng quốc doanh chắc chắn sẽ cung cấp hộp đựng đồ ăn.

"Trời ơi, còn nhiều thế mà cô ăn hết ?" Nhân viên phục vụ Tô Nam, thể tin nổi.

Tô Nam buồn bã gật đầu, gì hơn.

Sau khi dạo quanh một vòng mà tìm cách nào để giải quyết vấn đề công việc, Tô Nam đành nghỉ bên lề đường, mua một chai nước ngọt để giải khát. Ở huyện, cô mối quan hệ, cũng chẳng tiền để mở rộng con đường sự nghiệp, đúng là tình cảnh thê thảm.

Vừa uống chầm chậm nước ngọt vị cam, Tô Nam đột nhiên thấy hai ngang qua từ phía bên đường. Cô ngước lên và đối diện ánh mắt của một đàn ông, trong tích tắc, Tô Nam lập tức giơ tay che mặt.

Trời ơi, gặp " quen" thế ?

Xui xẻo thật, đụng họ ở đây? Họ phân công đến nơi khác ?

Chẳng lẽ bất kể cô gì, cũng thể đổi cốt truyện trong sách? Không thể đổi kết cục của nhân vật?

, hai , nam thanh nữ tú xuất chúng chính là nam chính và nữ chính của cuốn sách.

 

Loading...