Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 187: A

Cập nhật lúc: 2025-07-24 07:55:58
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Nhượng rằng ở một tỉnh khác nhà máy sản xuất phân bón, và quen với phụ trách bộ phận bán hàng của nhà máy , thể giúp liên lạc. Tuy nhiên, do tính thêm phí vận chuyển, giá cả thể đắt hơn bình thường một chút.

Về vấn đề hạt giống, ở các tỉnh khác cũng dễ mua, chỉ cần gửi điện báo để nhờ mua hộ là thể giải quyết . Đối với Cục Nông nghiệp "lớn mạnh" như hiện tại, giá cả vấn đề quan trọng. Điều quan trọng là mua phân bón để giải quyết khó khăn.

Khi thấy Chu Nhượng cầm giấy phép kinh doanh và giấy tờ của các cơ quan chính phủ liên quan gửi qua điện báo, thực lãnh đạo Cục Nông nghiệp tin tưởng, nhưng vì cẩn thận, họ vẫn gọi điện để xác nhận. Sau khi nhận câu trả lời khẳng định, họ mới gật đầu đồng ý.

Thế là hai bên đạt thỏa thuận hợp tác: Cục Nông nghiệp trả tiền mua phân bón, nhà máy cung cấp phân bón và hỗ trợ mua hạt giống, còn Chu Nhượng chịu trách nhiệm điều phối hai bên.

Mọi đều khen ngợi Chu Nhượng tài giỏi, sẵn lòng phục vụ nhân dân, quản ngại khó khăn chạy chạy . Tuy nhiên, kinh doanh thì chuyện chịu thiệt? Trong vụ hợp tác , Chu Nhượng thể lấy 10% lợi nhuận từ mỗi bao phân bón. Nghe vẻ nhiều, nhưng nếu tính hàng nghìn, hàng vạn bao thì ?

Xét cho cùng, đây là chuyện đôi bên cùng lợi, lý do gì mà ?

Trong quá trình , Chu Nhượng cũng giỏi giao tiếp, tự nhiên kết với các lãnh đạo Cục Nông nghiệp, và nhờ lập công lớn , nhanh chóng trở thành khách quý của họ. Thế nên, khi Chu Nhượng đề xuất thuê một căn nhà, việc trở nên dễ dàng.

Sau khi bộ câu chuyện, Tô Nam đếm tiền trong "quỹ nhỏ" của Chu Nhượng. Không đúng, là "quỹ lớn" mới đúng. Sau đó, cô so sánh với tiền mà vất vả kiếm từ việc trang điểm cho khác, cuối cùng chỉ nhạt, đúng là so sánh khiến phát bực.

"Tiền của đều là của em." Chu Nhượng kéo ghế đến để Tô Nam , biểu cảm đáng yêu của cô, thì thầm tai cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-187-a.html.]

"Khụ khụ." Tô Nam che miệng, ho khan một tiếng, mặt đỏ bừng.

Đứng trong góc, Trịnh Quang Minh bất ngờ "ăn" một đống cẩu lương, kìm mà than thở trong lòng.

"Không ở nhà khách ? Tự nhiên đến đây gì?" Cuối cùng Chu Nhượng cũng thời gian để xử lý kẻ chạy đến nhà khác ngủ, giọng đầy lạnh lùng, còn chút gì của sự dịu dàng với Tô Nam lúc nãy.

"Anh Chu, cần trở mặt nhanh như ." Trịnh Quang Minh lẩm bẩm trong lòng, nhưng bên ngoài vẫn tỏ vẻ đáng thương: "Nhà khách điều kiện tệ thế nào, chẳng Chu là rõ nhất ? Ở đó thể ở ?"

Sau khi dừng vài giây, Trịnh Quang Minh mới tiếp tục: "Em nghĩ chỗ để trống cũng là để trống, em đến ở một đêm cũng ảnh hưởng gì. Dù cũng chỉ một đêm thôi, ngày mai em sẽ về Thượng Hải."

Nghe Trịnh Quang Minh , Chu Nhượng suy nghĩ một lát, cuối cùng truy cứu chuyện tự tiện đến đây mà báo .

"Anh đến lấy đồ, lát nữa sẽ về thôn với chị dâu." Chu Nhượng cứ gọi "chị dâu" ngọt ngào, dù Tô Nam lườm bao nhiêu cũng chịu sửa miệng, thậm chí nụ mặt ngày càng rạng rỡ.

"Thôi em ngủ đây, phiền hai nữa." Trịnh Quang Minh thức thời, một cách hiểu chuyện, gãi đầu, chào Chu Nhượng và Tô Nam, rời khỏi phòng, tiện tay đóng cửa .

Căn phòng chỉ còn hai , bầu khí dần trở nên mập mờ.

 

Loading...