Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 188: A

Cập nhật lúc: 2025-07-24 07:56:00
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Nam ghế, vắt chéo chân, tay tựa lên thành ghế, dáng vẻ đầy kiêu ngạo, nhẹ nhàng hất cằm về phía Chu Nhượng : "Lấy đồ nhanh , chúng bến xe nhanh lên, thì lỡ chuyến xe đấy."

"Được." Chu Nhượng gãi mũi, đến cái tủ cạnh giường, mở cửa tủ gỗ và lấy một chiếc hộp nhỏ.

Thấy lấy xong đồ, Tô Nam hỏi gì về chiếc hộp, dậy định mở cửa.

"Đợi ." Chu Nhượng gọi cô .

Tô Nam đáp lời, đầu thì thấy Chu Nhượng ngay lưng từ khi nào, hai tay cầm chiếc hộp nhỏ, vẻ mặt đầy lo lắng cô.

Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu, Tô Nam mở to mắt, tay chỉ , ngạc nhiên hỏi: "Cho em ?"

"Ừm." Chu Nhượng gật đầu, đôi mắt sáng ngời chớp mắt cô, tiếp tục : "Em mở xem, xem thích ."

Tô Nam cúi đầu chiếc hộp gỗ nhỏ, nuốt một ngụm nước bọt, tò mò đưa tay mở nắp hộp, ngập ngừng : "Sao nào ngoài cũng mua quà cho em ? Em từng tặng gì cho cả, như thế em ngại lắm."

Chiếc hộp gỗ nhỏ mở , bên trong là những món đồ tinh tế.

Tô Nam ngẩng phắt đầu lên, đôi mắt xinh như nước mùa thu ánh lên sự rực rỡ như hoa xuân, tràn đầy cảm động, trong đáy mắt ngập tràn niềm vui khó tả, nụ môi như mê hoặc lòng .

"Nhượng Nhượng, quá!" Cô xong, liền lao tới ôm lấy .

Chu Nhượng vội nâng hai tay lên cao, để tránh chiếc hộp đau lưng cô. Khi , cúi đầu mắt cô. Ánh mắt họ chạm , cả hai đều thấy trong đôi mắt của đối phương một cảm xúc thể giả dối – đó là tình yêu sâu đậm.

Trong hộp là một thỏi son, mười hộp kem tuyết mới tinh và một chiếc kẹp tóc tinh xảo hình bông hoa phù dung.

Thỏi son chính là duyên cớ giúp hai gặp đầu tiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-188-a.html.]

Trước đó lâu, Tô Nam từng buồn bã vì mất một hộp kem tuyết, và bây giờ mua mới tặng cô.

Lần đầu tiên họ thổ lộ tình cảm với , đầu tiên họ hôn đều gốc cây hoa phù dung ngoài làng.

Chiếc hộp chỉ chứa những món quà, mà còn chứa đựng sự quan tâm và yêu thương sâu sắc của Chu Nhượng dành cho cô.

"Chỉ cần em thích là ." Thấy cô rạng rỡ, Chu Nhượng thở phào nhẹ nhõm, khóe môi khẽ nhếch lên, cúi xuống hôn nhẹ lên má cô.

Hai tình tứ thêm một lúc mới chào Trịnh Quang Minh, rời khỏi đó và đến bến xe.

Khi đến làng, xuống xe, họ lập tức nhận thấy bầu khí khác thường so với ngày, một sự im lặng kỳ lạ, thậm chí ở cổng làng cũng ai buôn chuyện.

Tô Nam và Chu Nhượng nhanh chóng chạy về phía ký túc xá của các thanh niên trí thức.

Càng đến gần ký túc xá, khí càng yên ắng. Khi đến cổng sân, họ thấy một nhóm đang tụ tập trong im lặng.

Thấy Tô Nam và Chu Nhượng trở về, một biến sắc, nhưng vẫn ai lên tiếng giải thích điều gì.

"Đã xảy chuyện gì ?" Tô Nam vội vàng hỏi, hỏi quanh , thấy Lưu Ngọc, cũng thấy Đinh Mậu và Cao Trung Bân, nhiều gương mặt quen thuộc đều mặt.

Cảm giác điều chẳng lành.

Tô Nam cảm thấy tim đập nhanh, cô hỏi to hơn, cuối cùng cũng trả lời.

Tô Điềm Điềm bĩu môi, giọng đầy khinh miệt: "Lưu Ngọc và Vương Hoằng Chí hôm nay mà cả hai cùng rơi xuống sông. Khi dân làng tới, cả hai thở thì nhiều, thở thì ít ."

"Cái gì?" Tô Nam lùi một bước, đầu óc cuồng, cô thể thốt lời nào.

 

Loading...