Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 189: A

Cập nhật lúc: 2025-07-24 07:56:03
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Thế họ ?" Chu Nhượng hỏi điều mà Tô Nam đang .

"Bệnh viện công xã cứu , cho đưa lên bệnh viện huyện ." Tần Hiểu Lan trả lời, giọng cũng mấy thiện.

“Các đang thái độ gì ? Mọi là bạn bè cùng sống chung với bao lâu nay, giờ họ sống c.h.ế.t rõ, các sợ trời đánh ?” Tô Nam lấy bình tĩnh, lớn tiếng quát Tô Điềm Điềm và Tần Hiểu Lan.

“Hừ, Tô Nam, cô chẳng gì mà ở đây chỉ trích chúng , đúng là nực . Chúng loại bạn liêm sỉ như . Dương Phượng và Tiểu Điệp đều thấy cả, hai đó trốn bụi cỏ bên bờ sông chuyện xa vô tình ngã xuống sông.” Tô Điềm Điềm như con mèo giẫm đuôi, lập tức nổi giận, chống nạnh, tự tin chỉ tay mặt Tô Nam mà mắng.

Nghe , Tô Nam nhíu mày, trong lòng tuyệt đối tin Lưu Ngọc và Vương Hoằng Chí, những hiền lành, thật thà thể chuyện như . Cô phản bác: “Mọi sống với bao lâu nay, chắc hẳn đều ít nhiều hiểu rõ con của họ. Làm họ thể chuyện đó ?”

Nghe lời Tô Nam, nhiều bắt đầu xì xào bàn tán. Thực tế, Lưu Ngọc và Vương Hoằng Chí đều là những , nổi tiếng trong đội thanh niên trí thức. Họ thường giúp đỡ khác khi việc cần. Vì , lời của Tô Nam khiến nhiều đổi suy nghĩ, bắt đầu nghi ngờ về tính xác thực của sự việc.

“Huống hồ, dù thế nào nữa, họ đều là những mạng còn sống sờ sờ, chúng nên tôn trọng họ, chứ thể vội vàng định tội khi rõ sự thật.” Tô Nam Tô Điềm Điềm bằng ánh mắt đầy chế giễu.

Tô Điềm Điềm chặn họng, chỉ thể hừ một tiếng, lẩm bẩm: “Biết mặt nhưng lòng. Ai mà họ là thế nào lưng. Chuyện nam nữ, khó mà kiềm chế .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-189-a.html.]

Vừa dứt lời, Tô Nam lập tức cắn răng đáp : “Tô Điềm Điềm, cô là con gái lấy chồng mà rành rẽ chuyện nam nữ như ?”

Lời thốt , mặt Tô Điềm Điềm lập tức tái nhợt, theo phản xạ lùi một bước. Cô ngẩng đầu Tô Nam, chỉ thấy trong ánh mắt của Tô Nam lấp lánh lời cảnh cáo rõ ràng.

Tô Điềm Điềm đành im lặng, tay nắm chặt tà áo, nhớ chuyện từng gây ở Thượng Hải, mồ hôi lạnh toát khắp . Ở đây ai những chuyện cô gây ở nhà máy dệt, nhưng nếu chọc giận Tô Nam, cô đem chuyện kể thì chẳng sẽ đời phỉ báng ?

Thôi , nhất nên dính líu chuyện . Tô Nam với Lưu Ngọc là bạn , chắc chắn thể yên để khác Lưu Ngọc.

“Hừ, đợi Lưu Ngọc tỉnh , hỏi rõ ràng là thôi.” Tô Điềm Điềm lí nhí xong câu , liền trốn lưng Tần Hiểu Lan.

Tần Hiểu Lan liếc Tô Điềm Điềm với vẻ kỳ lạ, nhưng nghĩ nhiều, chỉ nhàn nhạt thêm: “Chúng cũng quan tâm họ thôi. Dù Dương Phượng và Tiểu Điệp đều là chứng kiến, nhưng vẫn nên đợi hỏi trong cuộc thì hơn.”

Nghe thấy lời nhắc nhở về , Dương Phượng và Chung Tiểu Điệp run rẩy, vẻ mặt căng thẳng, trán bắt đầu toát mồ hôi lạnh, nhỏ giọng phụ họa: “Ừ, ừ, lẽ chúng nhầm cũng chừng. Hy vọng họ sẽ sớm tỉnh , để rõ sự thật cho .”

Miệng thì , nhưng trong lòng Dương Phượng và Chung Tiểu Điệp ngừng cầu nguyện rằng Lưu Ngọc và Vương Hoằng Chí đừng tỉnh dậy, thậm chí còn tự trách gọi dân đến cứu họ quá sớm.

 

Loading...