Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 190: A

Cập nhật lúc: 2025-07-24 07:56:06
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tại họ c.h.ế.t đuối luôn , khiến bây giờ hai thấp thỏm lo âu như thế .

Nhận thấy phản ứng khác thường của hai , Tô Nam ngay lập tức nghi ngờ họ điều mờ ám. Cô chắc chắn rằng Dương Phượng và Chung Tiểu Điệp thể vô can trong vụ việc của Lưu Ngọc và Vương Hoằng Chí, truy hỏi: “Dương Phượng, Chung Tiểu Điệp, hai thực sự thấy chuyện đó?”

“Phải, chúng đều tận mắt thấy.” Dương Phượng gật đầu, cố ép bình tĩnh .

“Có thể kể rõ sự việc ?” Chu Nhượng khoanh tay, lạnh lùng hỏi.

Thấy Chu Nhượng mở lời, Dương Phượng đầu ánh mắt lạnh lẽo của , trong lòng run sợ, hồi lâu thốt nên lời. Cuối cùng, Chung Tiểu Điệp cắn răng trả lời: “Hôm nay tâm trạng em , nên Dương Phượng dạo cùng em quanh làng. Khi đến bên bờ sông, thấy tiếng động trong bụi cỏ, chúng em đến xem thử.”

“Ban đầu, chúng em tưởng là rắn, nhưng phát hiện Lưu Ngọc và Vương Hoằng Chí đang ở trong bụi cỏ.”

Nói đến đây, Chung Tiểu Điệp dừng , ngập ngừng như thể tiếp. Mãi đến khi thúc giục, cô mới thêm: “Họ ôm , quần áo xộc xệch.”

Nghe đến đây, nhiều hít một lạnh.

Chậc, đây chẳng là bằng chứng của một vụ ngoại tình ?

“Hai tháng , trong ký túc xá nữ xuất hiện một con rắn, nhớ khi đó la hét to nhất là cô và Dương Phượng. Khi , hai rằng sợ rắn. Vậy , khi thể rắn trong bụi cỏ, hai dám đến xem?” Chu Nhượng điềm đạm chỉ điểm đáng ngờ.

Vừa dứt lời, ánh mắt nghi ngờ đổ dồn về phía Chung Tiểu Điệp và Dương Phượng. Tất cả đều nhớ rõ vụ việc với con rắn và tiếng hét của hai họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-190-a.html.]

“Chúng ... chúng chỉ nghĩ là rắn, mà còn nghĩ thể là vịt hoang gì đó. Nếu bắt thì thể thêm món ăn cho đội thanh niên trí thức.” Chung Tiểu Điệp ấp úng một lúc, bỗng tìm lý do và một cách tự tin.

Tô Nam bật giễu cợt, ẩn ý : “Có vài luôn lợi dụng khác, chuyện họ vì chúng bắt vịt hoang.”

“Cô...” Chung Tiểu Điệp giơ tay chỉ Tô Nam, nhưng tìm lời nào để phản bác.

Nhìn tình cảnh mắt, đều ngầm hiểu rằng Dương Phượng và Chung Tiểu Điệp đang dối. Dù , họ những kẻ ngốc, ai nấy đều thể nhận lỗ hổng trong lời của Chung Tiểu Điệp.

“Đợi Lưu Ngọc và Vương Hoằng Chí tỉnh , sự thật sẽ phơi bày. Lần Tần Hiểu Lan và Tô Điềm Điềm nhốt lâu như thế, mà một vẫn rút kinh nghiệm, dám tiếp tục đặt điều bịa chuyện. khinh! là lũ cáo theo học yêu tinh, xa cả lũ.” Không ai đó trong đám đông buông câu , lập tức mặt mũi Tần Hiểu Lan, Tô Điềm Điềm, Dương Phượng và Chung Tiểu Điệp đỏ bừng, đờ tại chỗ.

Tần Hiểu Lan cắn môi xoay bỏ ký túc xá nữ.

lên huyện một chuyến.” Tô Nam thời gian để lo chuyện Dương Phượng và Chung Tiểu Điệp dối , đột nhiên cô nhớ đến nước suối thần của , lẽ thể cứu Lưu Ngọc và Vương Hoằng Chí.

Lần , chân cô chữa lành chỉ một đêm nhờ nước suối thần, thì bây giờ chắc cũng thể cứu sống họ.

Điều quan trọng là tình trạng hiện giờ của họ , liệu nguy kịch . Nếu cô kịp, chẳng sẽ để hối tiếc lớn ?

Nghĩ đến đây, Tô Nam càng thêm sốt ruột.

chuyến xe buýt cuối cùng để về huyện chạy, bây giờ chắc chắn còn xe.

 

Loading...