Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 199: A

Cập nhật lúc: 2025-07-24 07:56:30
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chứ còn gì nữa, chúng mau nhanh, tranh thủ hôm nay lên thành phố lấy tiền.” Chung Tiểu Điệp nghĩ đến năm đồng bạc, tim đập thình thịch.

Cả hai bước nhanh hơn, chẳng bao lâu đến chỗ mà đây họ chôn hộp kem tuyết. Họ quanh, thấy ai, nên lấy cành cây bắt đầu bới lớp lá khô phủ lên đào đất.

Đất ở đây mới xới lên ngày hôm qua, màu đất vẫn còn tươi, nổi bật giữa vùng đất khô cằn xung quanh.

Dương Phượng lấy hộp kem tuyết , ngại bẩn mà trực tiếp dùng tay áo lau sạch cẩn thận mở nắp. Thấy lớp kem trắng bên trong ảnh hưởng gì, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

“Dù cũng định bán lấy tiền , chúng bôi hết chỗ còn , nên lãng phí.” Chung Tiểu Điệp tham lam hộp kem, tay vô thức chạm làn da mịn màng khi bôi loại kem .

Nghe , Dương Phượng tán thành gật đầu, liền lấy một ít kem trắng bôi lên mặt.

Thấy , Chung Tiểu Điệp xót xa : “Ôi trời, để cho chút chứ, cô bôi nhiều thế.”

Nói xong, cô nhanh tay giật hộp kem từ tay Dương Phượng, dùng ngón trỏ nhanh chóng vét hết chỗ kem còn .

“Cô...” Dương Phượng tức giận định gì đó nhưng xuống tay bôi khá nhiều, cô đành ngậm miệng.

Khi cả hai đang bôi kem thì đột nhiên từ bụi cỏ ven sông xuất hiện mấy đàn ông, chẳng lời nào liền xông tới bắt giữ hai cô.

Tiếng còng tay khóa vang lên rõ rệt trong gian yên tĩnh ven sông.

“Mấy là ai? Cứu với, kẻ bắt cóc, trời đất ơi, còn pháp luật đây?” Chung Tiểu Điệp kêu gào, mặt vẫn còn dính đầy kem bôi đều, trông thật buồn .

“Cứu , cứu với!” Dương Phượng đè xuống đống đất, lún cả chỗ đất mà cô đào. Mặt cô vì dính đầy kem nên khi giãy giụa bùn dính khắp mặt.

Cả hai ngừng chửi rủa, nhưng khi thấy đồng phục của những bắt , họ lập tức im bặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-199-a.html.]

“Cảnh sát ạ, chúng gì sai, các định ?” Chung Tiểu Điệp khi bình tĩnh , cố hét lên kêu oan.

Dương Phượng thì sợ đến tái mặt, ngừng run rẩy.

“Các cô gì thì trong lòng các cô tự rõ.” Chu Nhượng bên cạnh, lạnh lùng hai cô gái đất.

Lần , khi họ xúc phạm Tô Nam, ghi nhớ trong lòng. Giờ đây, cuối cùng cũng thể xử lý họ.

“Đồng chí Chu, chúng đều là thanh niên trí thức, thể thấy c.h.ế.t mà cứu chứ. Cảnh sát đánh , sẽ đơn khiếu nại!” Chung Tiểu Điệp tiếp tục phản kháng, la hét.

Nghe cô dối trắng trợn, chỉ Chu Nhượng và cảnh sát cảm thấy buồn , mà cả Tô Nam mới đến cũng khỏi lắc đầu.

“Nhân chứng vật chứng đều , chúng đang bắt các cô vì tội cố ý g.i.ế.c và trộm cắp.” Trần Minh, cảnh sát, lớn tiếng rõ tội danh của họ, dập tắt chút hy vọng cuối cùng của hai cô gái.

“Không thể nào, chúng g.i.ế.c , ai thấy chứ?” Chung Tiểu Điệp vẫn khăng khăng chối cãi.

Lưu Ngọc họ c.h.ế.t , nhân chứng?

“Tất nhiên là chính nạn nhân.” Tô Nam bước tới, bên cạnh Chu Nhượng, ánh mắt lạnh lùng. Cô hề cảm thấy thương hại đồng cảm với loại như Chung Tiểu Điệp và Dương Phượng, chỉ nghĩ rằng họ tự tự chịu, tội ác trả giá.

Tóm , chỉ thể rằng họ đáng đời.

“Tô Nam, chẳng Lưu Ngọc họ c.h.ế.t ?” Chung Tiểu Điệp hét lên giận dữ, vẻ mặt dữ tợn.

Tô Nam nhún vai, nhạt: “ họ c.h.ế.t lúc nào? Đều là do các cô tự tưởng tượng thôi.”

 

Loading...