Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 202: A

Cập nhật lúc: 2025-07-24 07:56:38
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếng gọi nhõng nhẽo của cô thành công khiến nở nụ tươi.

“Hôm nay em vui thế?” Chu Nhượng hỏi. Thường thì khi thời tiết càng lạnh, mỗi dậy sớm để lên thị trấn, tâm trạng của Tô Nam chẳng bao giờ . hôm nay khác hẳn, cô cực kỳ vui vẻ.

Tô Nam khẽ mỉm , nghịch ngợm nghiêng đầu, lè lưỡi đáp: “Bí mật.”

tiết lộ cho Chu Nhượng hôm nay là sinh nhật của . Anh từng hỏi, nhưng cô đều lảng tránh.

Thấy dáng vẻ tinh nghịch của cô, Chu Nhượng bật : “Được , hỏi nữa.”

Hai cùng cổng làng.

“Anh nhờ mua chocolate, chắc giờ tới bưu điện . Lát nữa chúng sẽ lấy nhé.”

“Chocolate ?”

“Em thích đồ ngọt mà, nên đặc biệt mua cho em.”

dạo em cảm thấy ăn nhiều quá , sắp mập lên mất thôi, còn nữa.”

“Em mập chỗ nào chứ? Ăn thêm , gầy nhom thế còn dám là mập.”

Tô Nam nhướng mày, lườm Chu Nhượng vờ như trách móc: "Anh em hai lạng thịt? Chẳng sờ ?" Cô giọng nũng nịu, đồng thời còn ưỡn n.g.ự.c , tỏ vẻ đắc ý.

Dù chẳng cần sờ thì cũng rõ ràng là chỉ hai lạng, Chu Nhượng lặng lẽ dời ánh mắt , đưa tay gãi gãi gáy. Đột nhiên cảm thấy nóng bừng, nhưng trong mùa đông lạnh giá , thể nóng ? là khó hiểu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-202-a.html.]

Khi hai đến thị trấn, việc đầu tiên là ghé quán ăn quốc doanh, gọi một tô mì thịt cừu nóng hổi. Những lát thịt cừu to cùng rau xanh phủ lên lớp mì trắng nõn, chỉ thôi đủ thấy thèm. Hương thơm ngào ngạt tỏa , kích thích vị giác của họ, một bát mì thế mà ăn mùa đông thì thật tuyệt vời.

Ăn xong, Tô Nam kéo Chu Nhượng đến rạp chiếu phim duy nhất ở thị trấn. Tuy nhiên, thời điểm giống như nhiều phim đa dạng để lựa chọn, cũng nhiều khung giờ để tự do chọn lựa.

Bây giờ thì xem rạp chiếu phim sắp xếp gì, đành xem đó.

Và mười phút , Tô Nam ngẩn ngơ cùng Chu Nhượng trong rạp tối om, xem một bộ phim về kháng chiến chống Nhật. Đây là một bộ phim đầy khí thế, xem phấn khởi, nhưng đối với Tô Nam thì… đúng là ngớ .

Thời điểm vẫn phụ đề, để tạo cảm giác chân thực, các diễn viên trong phim đều tiếng địa phương. Tô Nam mãi chẳng hiểu họ đang gì. Không hiểu tiếng thì cũng theo kịp nội dung phim, thế là cô xem trong trạng thái mơ màng suốt hơn hai giờ đồng hồ.

Thỉnh thoảng đến các cảnh chiến đấu kịch liệt chống quân Nhật, thấy xem xung quanh hô hào phấn khích, Tô Nam cũng cố gắng nhập vai, vỗ tay theo .

khác với cô, Chu Nhượng chăm chú xem phim, chẳng chớp mắt lấy một , dường như cuốn hút cốt truyện.

Trước khi đến rạp, Tô Nam từng tưởng tượng cảnh hai cùng xem một bộ phim tình cảm, đến lúc cao trào, Chu Nhượng sẽ nhân cơ hội nắm lấy tay cô, cô sẽ ngượng ngùng đáp . Có lẽ còn cả một nụ hôn lãng mạn trong gian tối mờ.

thực tế trái ngược với tưởng tượng.

Cho đến khi bộ phim kết thúc, lục tục rời rạp, Tô Nam thể kìm nữa, nắm lấy tay Chu Nhượng, kéo và bảo đợi một chút.

“Có chuyện gì thế?” Chu Nhượng xuống, ngoan ngoãn hỏi nhỏ, mặt vẫn còn chút hứng thú vì bộ phim.

Trong rạp chiếu phim tối mờ, dòng tên nhân viên vẫn tiếp tục chạy màn hình, tiếng nhạc đỏ vang lên khắp tai. Tô Nam căng thẳng nắm chặt vạt áo khoác, hít thở sâu hai , ngước mắt Chu Nhượng. Giọng cô run rẩy, nhưng chứa đựng sự nghiêm túc từng khi những lời đây:

 

Loading...