Miệng thì thốt lên vẻ ngạc nhiên: “Anh còn nấu ăn nữa ?”
“Ừm, hồi nhỏ học từ ông nội.” Chu Nhượng khẽ mỉm , thầm lặng thế những quả rau củ méo mó mà Tô Nam chọn bằng những quả ngon lành hơn.
Tô Nam nhớ Chu Nhượng phân biệt các loại cây cỏ, cũng là học từ ông nội. Trong lòng cô bỗng dâng lên sự tò mò về ông , nên hỏi về ông.
Chu Nhượng cô với ánh mắt đầy ẩn ý, : “Chắc chắn em sẽ gặp ông .”
Nghe câu , trong lòng Tô Nam khỏi cảm thấy thích thú và hồi hộp về tương lai của hai .
Không vì , Tô Nam đột nhiên nghĩ đến chuyện khi kết hôn, chắc chắn gặp mặt gia đình của Chu Nhượng. Gương mặt nhỏ nhắn của cô từ từ ửng lên hai đóa hồng, dám mở miệng thêm gì nữa, chỉ một mực đưa cho Chu Nhượng những loại rau mà cô thấy ngon lành nhất.
Người bán rau thấy hai tình tứ như , nhịn mà trêu: " là đôi vợ chồng trẻ tình cảm thật , đàn ông nấu ăn thì lạ, nhưng sẵn sàng nấu cho vợ thì ai cũng . Cô gái , quý trọng đấy nhé."
"Vâng ạ, cháu nhất định sẽ quý trọng mà." Tô Nam hì hì, giọng đầy chắc chắn.
Chu Nhượng liền tiếp lời: "Là quý trọng em mới đúng."
Hai mua xong rau từ chỗ bà cụ, chuẩn sâu trong con hẻm để tìm chỗ bán thịt. Khi qua một quầy hàng của một đàn ông, dường như định chào Chu Nhượng nhưng hiểu vì lý do gì rụt .
"Anh quen đó ?" Tô Nam thắc mắc hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-205-a.html.]
Chu Nhượng thu ánh mắt cảnh cáo, xuống Tô Nam với nụ dịu dàng, : "Không quen, lẽ nhận nhầm thôi."
"Ồ, chỗ bán thịt kìa! Em thấy , mau lên là hết mất." Tô Nam để tâm đến chuyện , tập trung kéo tay Chu Nhượng tìm quầy bán thịt.
"Được , ." Chu Nhượng đáp, để mặc cho Tô Nam nắm tay kéo .
Người đàn ông khi nãy chỉ ngượng, gãi đầu theo bóng dáng của Chu Nhượng và Tô Nam, đó tiếp tục công việc của . Thấy khách đến mua hàng, vội vàng mở tấm vải đen che giỏ hàng . Trong giỏ bày đầy t.h.u.ố.c lá và rượu, là những mặt hàng cao cấp khó mua thị trường.
Vị khách thấy, mắt liền sáng rực, một đặt mua năm chai rượu trắng và mười gói thuốc lá, hẹn lát nữa sẽ trả tiền. Phải rằng, ở thời điểm hàng giả, tất cả đều là hàng thật, ngoài việc giá cao hơn chút so với ngoài cửa hàng thì điểm nào để chê. Quan trọng nhất là mua mà cần phiếu mua hàng, tiện lợi cho việc biếu quà, sang trọng thể diện.
Bên , Tô Nam và Chu Nhượng khi mua đủ đồ đạc liền rời khỏi chợ đen, về căn nhà mà Chu Nhượng thuê ở trong thành phố.
Trước nhà một con đường, xung quanh trồng đầy cây ngô đồng, nên khu vực gọi là Hẻm Ngô Đồng. Nhà của mang 21.
"Ở ngoài lạnh quá, trong nhà lò sưởi thứ gì ?" Tô Nam cửa xoa xoa tay, kìm mà hắt xì.
Chu Nhượng ngạc nhiên, quanh nhà một vòng tìm kiếm nhưng thấy lò sưởi, bèn : "Anh sẽ ngoài xem ở cửa hàng cung cấp hợp tác xã gần đây bán lò sưởi ."
"Liệu phiền phức quá ? Anh cũng ở đây thường xuyên, mua về dùng mấy , tốn tiền tốn phiếu, thôi bỏ ." Tô Nam vội ngăn .
Không ngờ, Chu Nhượng tiến gần, xoa xoa đầu cô, mỉm : "Hôm nay em cho một bất ngờ, thì cũng cho em một điều bất ngờ chứ."