Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 210: A

Cập nhật lúc: 2025-07-24 07:57:00
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Sao thế?" Chu Nhượng bối rối hỏi. Anh nghĩ Tô Nam cố tình lỡ chuyến xe để cơ hội cùng qua đêm, nhưng giờ vẻ chỉ đơn giản là ?

Câu tiếp theo của Tô Nam xác nhận nghi ngờ của .

"Phòng lò sưởi, ban đêm sẽ lạnh c.h.ế.t mất, cảm thì ? Anh em lo lắng c.h.ế.t ?" Tô Nam chu môi, hai tay đan nghịch ngợm, trông đáng yêu vô cùng.

"..." Không chăn đó ? Hơn nữa, khỏe mạnh, mà dễ cảm lạnh thế ?

Chu Nhượng im lặng nuốt lời định , vờ như đắn đo đưa tay vuốt cằm, gì thêm. Anh xem Tô Nam đang toan tính điều gì.

Thấy Chu Nhượng gì, Tô Nam tưởng rằng ngại, dám . Cô liền nhân cơ hội cho : "Vậy chúng cùng ngủ ở gian chính ."

Lời của cô khiến tim Chu Nhượng đập mạnh một cái, đó nhịp tim dồn dập như nhảy khỏi cổ họng.

"Chuyện ..."

Đôi mắt Chu Nhượng mở to, gương mặt đỏ bừng vì hổ, trong mắt hiện lên một tia bất ngờ. Anh ngờ Tô Nam táo bạo đến thế.

Thấy ấp úng, ngập ngừng mãi mà chịu rõ ràng, sự kiên nhẫn ít ỏi của Tô Nam cũng sắp cạn. Cô bực bội : "Dù chúng cũng là xác định cưới , cùng ngủ một phòng thì chứ."

"Hơn nữa, ở đây ai quen chúng , cũng gì quá đáng. Anh , em , ai mà ?"

Nói xong, cô phồng má, hờn dỗi: "Em chủ động thế , ngủ thì ngủ, thì thôi, hứ."

Câu mang đầy hàm ý, dù Tô Nam dày mặt đến mấy cũng tránh khỏi đỏ bừng mặt. Huống chi, Chu Nhượng vốn là dễ hổ trong chuyện .

Nhìn đỏ bừng cả mặt, ánh mắt né tránh, Tô Nam mím môi, nảy một giả thuyết khác, cô giả vờ ấm ức: "Chu Nhượng, chẳng lẽ nghĩ em là loại con gái phóng đãng giữ đạo đức ? Nói cho , sống hai kiếp em mới chỉ yêu , đừng điều."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-210-a.html.]

Cô tức đến phát run, câu đó xong giậm chân tức tối chạy nhà.

Chu Nhượng còn kịp suy nghĩ kỹ về lời "sống hai kiếp" mà cô thốt , vội vàng đuổi theo. May mà kịp giữ cánh cửa khi cô đóng sầm nó .

Chu Nhượng sợ dùng quá sức sẽ đau Tô Nam, nên chỉ dám khẽ đẩy nhẹ để giữ cửa hé mở.

Anh cuống quýt giải thích: "Nam Nam, xin , hề nghĩ như . Chỉ là thế nào, đây cũng là đầu yêu, chỉ tôn trọng em, hành động bừa bãi."

"Vậy ý là em đang hành động bừa ?" Nghe thấy câu " đầu yêu" của , cơn giận của Tô Nam dịu một nửa, nhưng cô vẫn cố đẩy cửa, cho .

"Không, !" Chu Nhượng nhíu mày, môi khẽ mở nhưng gì để cô nguôi giận.

"Anh cũng ngủ cùng em, cũng thích ở bên em. Trong lòng , em là cô gái tuyệt vời nhất, trong sáng nhất, nên tuyệt đối nghĩ về em. Nam Nam, tin , ?"

Nghe Chu Nhượng luống cuống giải thích, Tô Nam nhịn bật , nhưng cô vẫn giả vờ buồn bã, giọng yếu ớt hỏi : "Thật ?"

"Thật mà." Chu Nhượng vội vàng đáp.

"Vậy sẽ chủ động hơn em chứ?" Tô Nam hỏi đầy nghiêm túc.

"Sẽ, sẽ chủ động hơn."

Chu Nhượng dứt lời, cánh cửa kêu lên một tiếng "két", Tô Nam mở cửa , gương mặt nhỏ nhắn trông tội nghiệp, mắt còn đỏ như thể .

Nhìn thấy , Chu Nhượng ngay lập tức bước tới ôm cô lòng, ngừng lời xin đầy yêu thương.

 

Loading...