Tô Nam mở cửa đóng thật nhanh, như thể ai đang đuổi theo cô.
Đang lau tóc, Chu Nhượng ngạc nhiên về phía cánh cửa đóng sầm , khẽ nghiêng đầu nhưng nghĩ ngợi nhiều, chỉ cho rằng cô vội tắm xong để nghỉ sớm.
Trong phòng tắm, cởi đồ , một cơn gió lạnh thổi qua khiến Tô Nam rùng . Cô nhanh chóng quyết định tắm nhanh cho xong.
Tóc cô dài, mà ở đây máy sấy. Nếu tắm giờ , tóc khô ngay , kể ngủ với mái tóc ướt chỉ dễ cảm mà còn khó chịu.
Vì tóc cô mới gội hôm qua nên cô quyết định gội .
Tắm xong, cô nhanh chóng lau khô , mắt lóe lên ý tưởng, cô lẻn gian bí mật của .
Tô Nam lựa chọn trong những chai nước hoa, cuối cùng chọn một loại mùi thơm tự nhiên và thanh mát nhất, xịt lên tai và cổ chân.
Sau đó cô còn bôi một lớp dưỡng da, thế là hảo.
Làm xong tất cả, Tô Nam mặc đồ và bước khỏi phòng tắm.
Cô tắm lâu như mà khi về phòng thì tóc của Chu Nhượng gần như khô nhờ sức nóng của lò sưởi.
"Anh đổ nước ," Chu Nhượng dậy thật tự nhiên, vượt qua Tô Nam, về phía phòng tắm.
"Cảm ơn ."
Việc bạn trai giúp đổ nước tắm thật đúng là đầu cô thấy. Dù ngại nhưng cũng chẳng cách nào khác. Bởi vì cả thùng nước to như , cô thể tự bê nổi.
Tô Nam gấp gọn áo khoác ngoài, đặt lên chiếc bàn nhỏ bên cạnh giường, nhẹ nhàng kéo chăn và chui trong. Thân hình nhỏ nhắn của cô chẳng chiếm bao nhiêu chỗ.
Mái tóc đen dài xõa gối, khiến gương mặt cô càng thêm nhỏ nhắn và tinh tế.
Tô Nam hiếu kỳ ngó trái ngó , thậm chí còn khịt khịt mũi ngửi chăn. Thật bất ngờ, chăn mùi thơm của xà phòng, chắc là mới giặt lâu, sạch sẽ.
Bỗng cánh cửa mở , Chu Nhượng .
Tô Nam thấy tiếng mở cửa, liền đầu , úp lên gối, vẫy tay gọi , : "Muộn , em buồn ngủ c.h.ế.t mất, mau lên giường , em sưởi ấm sẵn ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-212-a.html.]
Giọng cô đầy hứng khởi, chẳng vẻ gì là buồn ngủ cả.
Trước lời "khoe công" của cô, Chu Nhượng khẽ ho hai tiếng, gật đầu, đó đóng cửa, mở một khe nhỏ ở cửa sổ, cuối cùng tắt đèn theo ánh trăng mà trèo lên giường.
Tô Nam chớp chớp đôi mắt to, Chu Nhượng từng động tác một, đợi đến khi xuống, cô mới xuống theo.
Giữa hai vẫn còn một cách, cả hai đều mở mắt trần nhà.
Trong phòng yên tĩnh đến mức chỉ thấy tiếng thở nhẹ của .
Đây là đầu tiên Tô Nam ngủ chung giường với một trai, lòng cô hồi hộp phấn khích. Kể từ khi xuống, tim cô đập loạn nhịp ngừng.
Có lẽ cô nên gì đó để phá tan bầu khí ngại ngùng ?
"Anh khô tóc ?"
"Em đắp chăn đủ ?"
Rõ ràng, Chu Nhượng cũng ý nghĩ giống cô, nên hai đồng thanh hỏi.
"Đủ ."
"Khô ."
Hai đồng thanh trả lời.
Lần , Tô Nam nhịn bật , tiếng giòn tan như chuông ngân vang lên trong căn phòng, khiến Chu Nhượng cũng bất giác mỉm theo.
Ánh trăng xuyên qua cửa sổ chiếu phòng, in bóng cây lớn trong sân lên tấm ga trải giường. Gió nhẹ thổi qua những chiếc lá, tạo nên hình ảnh như một cô gái trong bộ đồ đen đang múa lượn giữa làn gió.
Tiếng của Tô Nam dừng , cô chậm rãi dịch chuyển sang bên, thì thầm: "Cái chăn kỳ lạ thật, rõ ràng vẫn còn đắp , giờ đắp nổi nữa."
Nói xong, cô chui thẳng lòng Chu Nhượng, mùi hương thoang thoảng từ cơ thể cô lập tức bao trùm lấy mũi .