"À?" Chu Nhượng ngây một giây, ngẩn gật đầu.
Nhận sự đồng ý, Tô Nam nhanh chóng hất chiếc chăn vướng víu , khiến hai bầu n.g.ự.c trắng nõn lộ .
Chu Nhượng tự nhiên mặt , im để Tô Nam tùy ý gì thì .
Cô cảm nhận từng đường nét cơ bụng rắn chắc của , vẻ hài lòng hiện rõ mặt.
"Ngủ thôi." Tô Nam ngáp một cái lưng phía .
"......"
Bây giờ thì đến lượt Chu Nhượng cảm thấy bất an. Cô vẻ hài lòng với hình của ?
Với sự băn khoăn trong lòng, Chu Nhượng cứ chằm chằm trần nhà mãi mà tài nào chợp mắt , và cơ thể cũng chẳng ý định nghỉ ngơi.
Trong bóng tối, Tô Nam cảm nhận sự bồn chồn của , khóe môi cô nhẹ nhàng cong lên.
Khi thấy thời điểm thích hợp, cô giả vờ như đánh thức, giọng ngái ngủ: "Chu Nhượng, ngủ ?"
"Xin , em tỉnh giấc ?" Nhận gây tiếng động cô tỉnh, Chu Nhượng cảm thấy áy náy.
Tô Nam lắc đầu, giống như một con mèo nhỏ chui lòng , nũng nịu: "Vậy để em gối ôm cho , sẽ ngủ nhanh hơn ?"
"......" Không .
Chu Nhượng ngửi thấy mùi hương nhè nhẹ từ cơ thể cô, ôm hình mềm mại của cô trong tay, cảm thấy cả như một ngọn lửa thiêu đốt, bao lâu đổ mồ hôi, cổ họng cũng khô khốc.
Chân dài của cô ngừng cọ chân , và đôi tay vô tình cố ý cứ lướt qua vùng bụng .
Một con tiểu yêu tinh như thế thật khiến khó lòng mà chịu đựng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-214-a.html.]
Làm mà ngủ nổi đây? Chu Nhượng nhịn nữa, kéo cô gần, hôn mạnh lên môi cô.
Không từ lúc nào, quần áo của cả hai vứt xuống đất. May mắn là Chu Nhượng vẫn giữ chút lý trí, vượt qua ranh giới cuối cùng.
ngoài điều đó , việc nên thì bỏ sót việc nào.
Tô Nam mơ màng hiểu , trong cơn mê buột miệng nhắc chuyện trêu đùa cơ bụng của lúc nãy. Và thế là, cô nhận về một bài học cay đắng, khiến cô thấm thía thế nào là sự trừng phạt "hối hận cấp độ cao".
Xong , xong thật , hình như cô chơi quá.
Tha cho cô , cô thực sự cố ý .
Mặt trời treo cao bầu trời, những tia sáng vàng óng xuyên qua cửa sổ chiếu trong nhà, chói chang một cách lạ thường.
Tô Nam cau mày khó chịu, trở kéo chăn trùm kín đầu, cuối cùng cũng chặn thứ ánh sáng phiền phức đang phá hỏng giấc mơ ngọt ngào của cô.
bên cạnh cô là Chu Nhượng may mắn như . Chăn cô kéo hết về phía , khiến chỉ thể lấy tay che mắt, nhưng mấy hiệu quả. Cuối cùng, đành vòng tay ôm lấy eo cô, kéo đầu trong chăn.
Bị bất ngờ ôm eo, Tô Nam theo phản xạ giãy dụa hai cái, và ngay lập tức cả hai đều trở nên lúng túng.
"Anh dậy đây." Mặt Chu Nhượng đỏ ửng, vội vàng chui khỏi chăn, dậy.
Chăn trượt xuống, để lộ phần rắn chắc một mảnh vải của , đó vẫn còn những vết cào và vết cắn mới tinh.
Tô Nam ló nửa cái đầu khỏi chăn, đôi mắt to tròn ngước lên , khi trông thấy những dấu vết do chính để , cô hổ đến mức suýt ngất vì ngượng.
"Anh nhặt quần áo của em lên để giường ." Giọng cô khàn đặc.
Chu Nhượng tự nhiên cúi xuống nhặt quần áo của cô lên, thản nhiên bắt đầu mặc đồ từ lên .
Thấy , Tô Nam vội vàng che mắt , tim đập thình thịch, cô hít sâu vài mới dần bình tĩnh , từ từ nghiêng tiếp.