Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 231: B

Cập nhật lúc: 2025-07-24 07:58:28
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong căn phòng tĩnh lặng, tiếng thở của họ ngày càng nặng nề hơn, Chu Nhượng khẽ , nắm lấy tay cô và trầm giọng : "Đây là lời đường mật, mà là sự thật."

Ngay khi xong, môi của Tô Nam chiếm lấy.

Màn đêm dần buông xuống, gian bên ngoài tối dần, Chu Nhượng ôm Tô Nam ghế ăn trong bếp, từng miếng từng miếng đút cho cô món sườn kho mới nấu.

"Có vẻ cho nhiều muối." Tô Nam l.i.ế.m môi, đầu nhè phần xương đĩa.

Chu Nhượng nhíu mày, gắp một miếng sườn khác bỏ miệng, quả thật là mặn.

"Lần sẽ cho ít muối hơn, đĩa em đừng ăn nữa, ăn món khác ."

Thấy Chu Nhượng vẻ vui, Tô Nam vội vàng nịnh nọt: "Dù mặn, với em đây vẫn là món sườn ngon nhất đời."

Nghe , Chu Nhượng cúi đầu cô, thấy cô chân thành bảo vệ món sườn của , nhịn mỉm , gắp cho cô một miếng cà tím.

"Đây là cái mà gọi là ' tình trong mắt hóa Tây Thi' ?" Giọng điệu của nhấn nhá, mang chút trêu đùa.

Nghe sự trêu chọc trong lời của , Tô Nam kiêu ngạo ngẩng đầu, hừ một tiếng: "Phải thì nào? Người khác em còn chẳng thèm cho mặt mũi đấy."

"Vậy cảm ơn tiểu thư chiếu cố." Chu Nhượng điều, liền nịnh nọt một câu.

Vẻ mặt Tô Nam càng thêm vênh váo, vỗ nhẹ lên má Chu Nhượng, giả vờ nghiêm nghị: "Trên đời chẳng ai yêu , thưởng thức tài nấu ăn của bằng Tô Nam ."

"Nên hết sức trân trọng em đấy. Nếu để mất em, sẽ bao giờ tìm ."

Nghe , Chu Nhượng thu nụ , đôi mắt sâu thẳm trở nên nghiêm túc: "Có đây, sẽ để mất ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-231-b.html.]

Thấy nghiêm túc như , Tô Nam khẽ ho một tiếng, vội ôm lấy cổ , nũng: "Ôi, em chỉ ví dụ thôi mà, là thật ."

"Cho dù là ví dụ, em cũng những lời như thế nữa." Chu Nhượng siết chặt vòng tay quanh eo cô.

"Được , , em nữa." Tô Nam gật đầu, tựa đầu lên vai .

Hai ăn xong bữa tối trở về phòng. Chu Nhượng thêm một khúc than lò sưởi, đó xuống bàn, Tô Nam đang giường thu dọn hộp trang điểm.

"Ê, xem nếu em trang điểm cho khách thật , liệu thể nhận thêm vài việc thêm ?" Tô Nam đột nhiên ngẩng đầu lên, về phía Chu Nhượng.

Chu Nhượng đang mải suy nghĩ, gọi về thực tại, ngơ ngác "hả" một tiếng.

"Anh đang nghĩ gì thế?" Tô Nam đặt cây cọ trang điểm xuống, nhíu mày , từ lúc đầu vẻ mất tập trung.

Chu Nhượng siết c.h.ặ.t t.a.y trong lòng bàn tay, nở một nụ , giải thích: "Có lẽ về Thượng Hải một chuyến."

Nghe , Tô Nam đột ngột bật dậy, ngạc nhiên hỏi: "Sao đột ngột thế?"

Ngày hôm , Chu Nhượng từ núi về đến điểm tập trung của thanh niên tri thức thì nhận thông báo từ Đinh Mậu rằng chủ tịch công xã, Thượng Hạo Quyền, việc gấp cần gặp và bảo lập tức đến công xã ngay khi .

"Chuyện gì mà cần tìm ?" Chu Nhượng suy nghĩ một lúc nhưng thể nhớ bất kỳ việc khẩn cấp nào cần giải quyết.

Đinh Mậu nhún vai, lắc đầu, cũng hiểu: " cũng . Vừa cấp của chủ tịch Thượng vội vàng đến điểm tập trung tìm , nhưng gặp, nên bảo chờ về để báo ."

Chu Nhượng gật đầu, phòng chiếc áo khoác đến công xã.

Trong văn phòng của chủ tịch công xã, Thượng Hạo Quyền qua , thỉnh thoảng còn ngoài cửa sổ. Cuối cùng, ánh mắt ông dừng chiếc điện thoại duy nhất trong khu vực.

 

Loading...