Thục nữ thanh tao, quân tử si mê, gặp yêu, khó lòng cưỡng .
Lư Trạch Sâm ngay từ đầu tiên nhan sắc của Tiếu Phương Vân cho xiêu lòng. Dù cố gắng đè nén cảm xúc trong lòng, nhưng vẫn kiên nhẫn đợi đến khi bà cụ chữa trị xong mới chạy hỏi thăm tất cả về cô.
Là một đàn ông thô lỗ thường xuyên huấn luyện trong quân đội, đặc biệt yêu thích dáng vẻ khi cô cầm sách, tỏa hương thơm tri thức.
Sau khi nắm thông tin, ngay hôm nhờ bà mai đến tận nhà.
Lý Thúy Bình lúc đầu gì về Lư Trạch Sâm. Đến khi bà mai rõ về , cả nhà mới nhớ .
Lư Trạch Sâm rời quê lính từ năm mười lăm tuổi, ở trong quân đội suốt mười năm.
Hồi đó, gia đình nghèo khổ, còn cách nào khác mới gửi con trai thứ lính, nghĩ rằng cơm ăn, áo mặc do nhà nước cung cấp còn hơn ở nhà c.h.ế.t đói.
Ai ngờ từ đó phất lên, trẻ tuổi mà liên tục lập công, trở thành thiếu úy.
Không chỉ , còn là một đứa con hiếu thảo. Dù tách riêng, nhưng hàng tháng vẫn gửi tiền trợ cấp cho cha , từng chậm trễ. Ngoài , còn thường xuyên gửi về nhiều đồ dùng sinh hoạt.
Nhờ tích góp trong nhiều năm, gia cảnh nhà họ Lư khác xưa nhiều, chỉ xây nhà gạch lớn mà còn ăn uống đầy đủ.
Tuy giàu , nhưng cả gia đình họ Lư đều chân thật và khiêm nhường, sống kín tiếng, nên mấy ai về họ.
Năm nay, Lư Trạch Sâm hai mươi lăm tuổi nhưng vẫn lập gia đình. Nguyên nhân một phần vì công việc bận rộn, phần còn là do quá kén chọn.
Anh ý các nữ quân nhân mạnh mẽ trong quân đội, cũng thích những cô gái quê kém sắc mà cha giới thiệu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-236-b.html.]
Cứ thế mà trì hoãn, cho đến về quê thăm nhà và gặp Tiếu Phương Vân.
Cô là một học sinh trung học, học vấn, ngoại hình xinh , dáng cân đối, càng ngắm càng yêu.
Cha Lư cũng tôn trọng quyết định của con trai, đồng thời họ cũng hài lòng với gia đình nhà họ Tiếu, nên hai bên đồng ý cuộc hôn nhân .
Nhà họ Tiếu dạo xem mắt ít thanh niên, nhưng chỉ Lư Trạch Sâm là hảo nhất, cao lớn vạm vỡ, tiền đồ. Gia đình cũng là những thấu tình đạt lý, ai mà chê ?
Thế là, cả hai gia đình đúng là "trời sinh một cặp", gặp hợp, nhanh chóng thống nhất ngày gặp mặt. Hôm nay kết thúc buổi gặp, cả hai gia đình đang cổng tiễn nhà họ Lư về.
Tiếu Phương Vân cúi đầu mũi giày mới mua của , hai tay siết chặt vạt áo, tai thấy những lời trò chuyện rôm rả giữa hai gia đình, nhưng đầu óc cô trống rỗng.
Những ngày qua, cô liên tục gặp ác mộng, hình ảnh Thẩm Mộc và cứ xuất hiện đan xen trong giấc mơ, lặp lặp , khiến cô như phát điên.
Cô yêu Thẩm Mộc, yêu nhiều, đến tận bây giờ vẫn thể quên . đồng thời cô cũng hiểu rõ cách giữa hai lớn đến mức nào.
Sự chênh lệch về phận, cách giữa hai gia đình, sự sỉ nhục của , cùng sự phản đối kiên quyết của bà nội...
Tất cả đều lý trí nhắc nhở cô rằng, hai họ khả năng bên .
Cả đời , cô thể lấy Thẩm Mộc.
Nếu cuối cùng vẫn lấy chồng, chi bằng lấy mà gia đình cô đều yêu quý, coi như tròn đạo hiếu.
Tiếu Phương Vân đau khổ nhắm mắt , đang đắm chìm trong suy nghĩ thì La Quỳnh Chi kéo áo, đưa cô trở về thực tại.