“Chúng     rõ ràng từ  , chúng   đồng ý với cuộc hôn nhân , nhưng con vẫn cứng đầu  theo ý . Đã như ,  đây   tay giúp con dứt khoát chấm dứt  chuyện.”
“Hồ ly tinh? Mẹ, từ đầu tới cuối, chính con là  theo đuổi cô ,  liên quan gì đến cô  cả.”
“Và  cũng  hiểu gia đình Thẩm của chúng  cao quý đến mức nào mà   thể coi thường  khác chỉ vì họ xuất  từ nông thôn. Nếu con  nhầm, tổ tiên nhà  cũng là nông dân mà? Nửa cân tám lạng cả thôi,      thể đến nhà   mà  loạn?”
“Người mất mặt   họ, mà là .” Thẩm Mộc  lạnh một tiếng, như thể  lấy  lý trí, khuôn mặt trở nên bình tĩnh,    sâu  mắt  ,  trong sự ngạc nhiên của bà,  quỳ xuống.
“Hãy coi như các   từng nuôi đứa con bất hiếu .” Vừa dứt lời,   cúi đầu đập mạnh xuống sàn.
Mẹ Thẩm há miệng,   gì đó nhưng  thể thốt nên lời. Bà định đưa tay kéo Thẩm Mộc  dậy, nhưng  kịp hành động thì  thấy   tự  dậy .
“Thẩm Mộc,   cho .” Thấy   mở cửa chạy  ngoài mưa, cuối cùng bà cũng  hồn, định chạy theo nhưng   thấy tiếng vật nặng ngã xuống đất.
Chỉ thấy ngoài sân, Thẩm Mộc  bất động  nền đất, mưa lớn vẫn  ngừng trút xuống.
“A,  ai ! Cứu với!”
________________________________________
Trong tiệm ảnh Hồng Tinh, hôm nay   nhiều khách, Tô Nam và Giang Hồng Cầm đang  trò chuyện, nhưng rõ ràng Tô Nam  tập trung, thỉnh thoảng còn trả lời sai lời.
“Tiểu Tô, em  tâm sự gì ?” Giang Hồng Cầm  Tô Nam một hồi, cuối cùng  nhịn  mà hỏi.
Nghe , Tô Nam ngước lên  Giang Hồng Cầm, chạm  mặt , nở một nụ  và lắc đầu: “Không  gì ,  lẽ dạo  em  nghỉ ngơi .”
Chuyện  cũng  cần    cho  ngoài .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-240-b.html.]
“Dù  thì cũng  chăm sóc bản   nhé,  khi ngủ  thể uống một ly nước đường nóng, sẽ giúp dễ ngủ hơn đấy. Con nhà chị  thích uống.” Giang Hồng Cầm quan tâm dặn dò.
Tô Nam mỉm   ơn và gật đầu.
Đang lúc bận điều chỉnh máy ảnh, Hạ Thông Kiệt  thấy đoạn hội thoại ,   chớp mắt vài cái   thẳng dậy, thấp giọng  với sư phụ Khổng: “Sư phụ, con  ngoài một lát, sẽ   ngay.”
“Ừ.” Sư phụ Khổng đang tập trung điều chỉnh máy ảnh,  ngẩng đầu mà gật đầu đồng ý ngay.
Hạ Thông Kiệt gật đầu, bước  ngoài.
Giang Hồng Cầm để ý thấy  bước  ngoài, liền hỏi: “Đi  ?”
“Ra ngoài mua chút đồ.” Hạ Thông Kiệt dừng ,  với Giang Hồng Cầm,  ánh mắt dừng   Tô Nam.
Tô Nam đang mải nghĩ chuyện khác,  để ý đến ánh mắt trực diện của Hạ Thông Kiệt.
“Vậy  , về sớm nhé,    ai tới chụp ảnh .” Giang Hồng Cầm phất tay,  hiệu Hạ Thông Kiệt  sớm về sớm.
“Vâng.” Hạ Thông Kiệt thu  ánh , cho tay  túi áo  đội gió lạnh mà .
Ai ngờ Hạ Thông Kiệt  rời ,   một cặp đôi trẻ  tiệm để chụp ảnh, mà một  sư phụ Khổng  thể  thành việc chụp và điều chỉnh ánh sáng. Tô Nam và Giang Hồng Cầm đều   gì về việc , cũng  giúp  gì.
Nếu ở thời hiện đại, Tô Nam còn  thể dùng máy ảnh, nhưng đối với loại máy ảnh cổ điển và môi trường chụp như thế , cô thật sự   gì.
Không  khi nào Hạ Thông Kiệt mới  , mà cặp đôi   sốt ruột chờ đợi, mấy  giục giã.  lúc cả nhóm đang bối rối, Tô Nam bỗng lóe lên ý tưởng, trong đầu cô đột nhiên nảy  một kế hoạch.