Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 246: B

Cập nhật lúc: 2025-07-24 08:06:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe , Chu Nhượng dần dần dịu , suy nghĩ một lúc : “Vậy sẽ tạm giữ tiền, cưới , sẽ đưa cho em giữ.”

“Đồ mặt dày, gọi ai là vợ hả?” Tô Nam đỏ mặt, đánh nhẹ vai hai cái.

Chu Nhượng gì, chỉ mỉm cô.

“Anh hư , Chu Nhượng, học từ ai thế?”

“Không học từ ai cả.”

“Xí, ma mới tin . Thôi, chúng về làng , nếu về sớm lỡ mất chuyến xe.”

Tiếng vang lên giữa hai , họ rời khỏi con phố Ngô Đồng và tiến về phía bến xe.

Khi cả hai về đến điểm tập trung của thanh niên trí thức, họ Đinh Mậu kéo một góc và mắng cho một trận, vì tối qua lúc sáu bảy giờ họ vẫn về, khiến lo lắng.

Đặc biệt là Lưu Ngọc, suýt chút nữa cô định báo cho đội trưởng để tổ chức tìm kiếm họ ở trong thị trấn.

Đinh Mậu khả năng của Chu Nhượng, nên nghĩ rằng họ sẽ gặp nguy hiểm ở thị trấn, đó, đoán rằng cặp đôi trẻ ngoài để tận hưởng lễ Nguyên Đán, nên bịa một lý do để trấn an .

Tô Nam cảm ơn rối rít, trở về ký túc xá.

Vừa bước , cô thấy Lưu Ngọc và Tiếu Phương Vân đang giường vá quần áo, trò chuyện rôm rả.

“Khách quý, khách quý đây,” Tô Nam bước tới, vòng tay qua vai cả hai trêu chọc Tiếu Phương Vân.

Gần đây, Tiếu Phương Vân liên tục La Quỳnh Chi giữ ở nhà để xem mắt, lâu lắm ngoài.

“Đâu , chỉ thôi, vui ? Nghe Lưu Ngọc , tối qua ở thị trấn để xem pháo hoa, còn qua đêm ở nhà khách nữa?” Tiếu Phương Vân trông khá , còn vẻ ủ rũ khi chia tay, mà còn kéo Tô Nam xuống bên cạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-246-b.html.]

“Ừ, pháo hoa lắm, đốt suốt cả đêm ngừng.” Tô Nam mặt đỏ, tim đập nhanh, kể một câu chuyện dối trá về khung cảnh pháo hoa rực rỡ chiếu sáng bầu trời.

“Nếu như , bọn cũng nên hôm qua ,” Lưu Ngọc tiếc nuối .

thế, tiếc là bỏ lỡ.” Tiếu Phương Vân gật đầu thở dài.

Tô Nam gượng, nhanh chóng chuyển chủ đề.

“Này,Ngọc ngọc, nhà của Vương xây đến ? Đã lâu đến xem, tiến độ thế nào .” Tô Nam tò mò nhướng mày.

Cô thực sự hứng thú với việc xây nhà ở quê, ngay từ khi mới bắt đầu xây dựng, cô chiếc ghế nhỏ bên cạnh xem cả nửa ngày.

đó, cô bận rộn với nhiều đơn đặt hàng trang điểm, nên còn thời gian để theo dõi nữa.

Câu hỏi khiến Lưu Ngọc đỏ mặt, ngượng ngùng đáp: “Hoằng Chí mấy ngày nữa sẽ mời đến sơn bên ngoài ngôi nhà.”

“Nhanh ?” Cô tưởng việc xây nhà ở nông thôn mất ít nhất vài tháng, ngờ giờ đến bước sơn sửa .

“Phải, mấy ngày nay họ đều thêm giờ để kịp thành công trình. Nếu kéo dài đến Tết, chi phí thuê nhân công sẽ tăng gấp đôi, đáng chút nào.” Lưu Ngọc gật đầu.

Mỗi khi nghĩ đến tiền chi tiêu, mà cô thấy trong sổ ghi chép của Vương Hoằng Chí, Lưu Ngọc đều thấy xót xa. nghĩ , bỏ công sức như là để cưới cô , nên lòng cô ngọt ngào như quét mật.

“Vả , khi sơn xong, để nhà thông gió một thời gian mới thể dọn ở, nên việc thành sớm vẫn hơn.” Tiếu Phương Vân bổ sung.

Khi nhà cô xây, cô chứng kiến bộ quá trình và giúp đỡ khá nhiều, nên cô hiểu hơn ai hết.

“Ra ,” Tô Nam vuốt cằm, đó hứng khởi : “Tiện đây, tin quan trọng thông báo cho , hãy lắng nhé.”

Loading...