Người liên tục để chuyển đồ đạc, và một cô gái nhỏ nhắn xinh xắn ghế cao chỉ huy, giọng trong trẻo như tiếng chim sơn ca.
Người qua đường thể kìm mà nhón chân trong. Sau khi một thứ hai, đến nỗi cửa khá đông tụ tập để xem.
Tô Nam mặc chiếc áo khoác đen phối với giày da nhỏ, sang trọng mắt.
"Này, cẩn thận một chút, cái đó để sang bên , đừng hỏng đấy." Tô Nam chỉ huy Chu Nhượng đặt bàn trang điểm, phồng má tức giận.
"Không hỏng ." Chu Nhượng cẩn thận đặt bàn trang điểm xuống, đó còn xoay chỉnh một chút cho ngay ngắn mới xong.
"Đó là của Phương Vân tặng em mà." Tô Nam lấy khăn tay lau mồ hôi trán Chu Nhượng, nũng bằng giọng ngọt ngào.
Chu Nhượng thấy những công nhân thuê đến dọn đồ đang họ, chút ngại ngùng nên ho nhẹ một tiếng kéo Tô Nam lưng, với họ:
"Cảm ơn , còn việc gì nữa, thể về ."
Chẳng mấy chốc, trong nhà chỉ còn Tô Nam và Chu Nhượng trong sân, tiễn những công nhân rời .
"Này, hai cháu mới chuyển đến đây ?" Một bác gái xách giỏ chợ cổng hỏi.
Bác gái mặc áo bông màu nâu đất và quần bông đen, tóc cắt ngắn gọn gàng, trông lanh lợi. ánh mắt bác đầy hiền hòa và thiện ý.
"Không hẳn ạ, hôm nay chỉ là ngày chính thức dọn thôi." Tô Nam cảm tình với bác gái , nhà lấy một rổ bánh trứng, chia cho những hàng xóm đang xem.
Đến giờ mà mặt ở đây, chắc hẳn đều là những hàng xóm sống phố Ngô Đồng.
Người vẫn "bán em xa, mua láng giềng gần", họ đến sống ở đây, quen ai, nên nhất là tạo quan hệ với hàng xóm xung quanh, chuyện gì cũng dễ xử lý hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-251-b.html.]
"Cảm ơn cháu, cô bé." Mọi nhận quà, ai nấy đều tươi, cảm ơn rối rít.
"Không gì ạ. Các bác, các chú, nếu thời gian rảnh, cứ qua chơi nhé." Tô Nam mỉm , giọng điệu thiện, ngọt ngào và cách cư xử. Với vẻ ngoài xinh , cô nhanh chóng chiếm cảm tình của các ông bà hàng xóm lớn tuổi.
Chẳng mấy chốc, đám đông giải tán, chỉ còn bác gái ban nãy.
"Tiểu Tô , bác sống ở 18 phố Ngô Đồng, cháu cứ gọi bác là bác Triệu nhé." Bác Triệu nhiệt tình, chỉ tự giới thiệu về mà còn chỉ cho Tô Nam địa chỉ của cửa hàng cung cấp và nhà hàng quốc doanh gần đó.
Cuối cùng, bác hỏi: "Cậu là trai cháu ?"
Tô Nam ánh mắt nhiệt tình của bác Triệu, trong lòng chột . Nếu bác Triệu ngoài mấy chục tuổi, chồng, cô thật sự sẽ nghĩ bác ý đồ gì với Chu Nhượng mất.
"Đây là bạn trai cháu, họ Chu." Tuy , Tô Nam vẫn quên kéo Chu Nhượng lưng .
"Bạn trai , bác còn định giới thiệu cho con gái lớn nhà bác, xem duyên ." Bác Triệu ngại ngùng, thẳng thắn rõ mục đích của .
Tô Nam cố gắng giữ nụ , gượng : "Thật là khéo ạ."
"Thế cũng ở đây luôn ?" Bác Triệu Chu Nhượng một lượt, trong mắt hiện rõ vẻ tiếc nuối.
"Cháu sống ở đây." Chu Nhượng giải thích.
"Ồ, thế . Thôi, các cháu bận , bác về nấu cơm nhé. Tiểu Tô, bác sẽ sang trò chuyện tiếp." Bác Triệu như chợt nhớ còn nấu cơm sáng, vội vã rời .
Tô Nam thu nụ , lườm Chu Nhượng một cái, đóng cổng nhạo: "Nhìn , mới dọn lâu mà để ý . Nếu cứ thế mà thu hút ong bướm, em suốt ngày ngâm trong hũ giấm đây?"