Chuyện như thế giữa đồng nghiệp thật sự ngại ngùng và phiền phức.
Chớp mắt đến giờ tan , Tô Nam thu dọn đồ đạc về nhà. Lần , Hạ Thông Kiệt như , đề nghị tiện đường đưa cô về nhà nữa.
Sáng hôm , Tô Nam vẫn đến việc như thường lệ, còn mua kẹo hồ lô cho .
Sau bữa trưa, tiệm ảnh đón vị khách đầu tiên trong ngày, mà vị khách là quen của Tô Nam.
"Phương Vân, đến đây? Vị là?" Tô Nam tiến lên nắm tay Tiếu Phương Vân, vui mừng nở nụ , nhưng ngay lập tức chú ý đến đàn ông lạ mặt cùng cô , liền nghi hoặc hỏi.
"Anh là Lư, cô bạn ở đây nên kéo đến chụp ảnh." Tiếu Phương Vân nắm tay Tô Nam, vẻ mặt hiện lên chút ngại ngùng và bất đắc dĩ.
Nhìn thấy dáng vẻ của Tiếu Phương Vân, Tô Nam ngay lập tức đoán phận của đàn ông mặt, tám phần là đối tượng xem mắt mà gia đình Tiếu Phương Vân giới thiệu.
Họ phát triển đến mức cùng dạo trong thị trấn, vẻ như gia đình nhà họ lòng với Lư .
Chỉ là lẽ Tiếu Phương Vân vẫn quên Thẩm Mộc, vẻ mặt hồn bay phách lạc, rõ ràng chấp nhận.
ánh mắt của Lư khi Tiếu Phương Vân mãnh liệt, lẽ rơi lưới tình .
Nghĩ đến đây, Tô Nam từ đầu đến chân Lư Trạch Sâm. Về ngoại hình, đàn ông trông , là kiểu đàn ông cứng rắn, khí chất nam tính. Cách thẳng tắp cùng phong thái của cũng giống như một lính hoặc từng là lính.
"Chào cô, là Lư Trạch Sâm." Lư Trạch Sâm lịch sự đưa tay .
"Chào , là Tô Nam, bạn của Phương Vân." Tô Nam bắt tay , thấy thu tay đúng mực, càng ấn tượng hơn về .
"Muốn chụp ảnh đúng ? Chụp một chụp chung?" Tô Nam dẫn hai bên trong hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-275-b.html.]
"Chụp một ."
"Chụp chung."
Hai giọng khác cùng vang lên.
Tô Nam mỉm , hắng giọng hỏi : "Cuối cùng là chụp gì?"
"Chụp mỗi một tấm đơn, và ba tấm chung, tổng cộng năm tấm, rửa hai bộ, trả tiền." Lư Trạch Sâm giơ bàn tay to lên, giơ ngón tay biểu thị "năm".
"Chụp nhiều thế gì?" Tiếu Phương Vân vội kéo tay xuống, cau mày, thì thầm: "Ở đây chụp ảnh đắt lắm, chỗ tiêu tiền ?"
Ánh mắt Lư Trạch Sâm dừng tay cô đang kéo tay , nhịn , nhẹ giọng trêu: "Dù tiền của đều là của em, nhưng hôm nay, việc thể theo ý em ."
Nói xong, ngừng một chút, nghiêm túc tiếp: "Tiền tiêu chỗ cần thiết. Trước khi chúng kết hôn, ngày nào cũng gặp em, em còn cho ảnh của em để cho đỡ nhớ ?"
Nghe đến đây, Tiếu Phương Vân đỏ mặt tía tai, hai tay xoắn đặt đùi, lắp bắp hồi lâu cãi .
Tô Nam cảnh nhịn thành tiếng, thấy Tiếu Phương Vân lườm , cô vội giơ tay lên che miệng , nghiêm giọng : "Vậy thì tổng cộng năm tấm, rửa mười tấm."
Tô Nam gọi Giang Hồng Cầm đến ghi yêu cầu, đó hỏi thêm: "Muốn trang điểm ?"
" là đàn ông, cần trang điểm. Phương Vân, em trang điểm ?" Lư Trạch Sâm với Tô Nam, hỏi Tiếu Phương Vân.
Nhớ đến việc Lư Trạch Sâm " vật nhớ ", Tiếu Phương Vân theo phản xạ sờ lên gương mặt tiều tụy và quầng thâm mắt vì thiếu ngủ, vội đáp: "Trang điểm , em tự trả tiền."