Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 302: B

Cập nhật lúc: 2025-07-24 08:22:42
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kẻ đó sức mạnh kinh hoàng, Tô Nam dù giãy giụa cũng thể thoát khỏi. Cô cố gắng đạp chân xuống đất, lòng đầy hoảng loạn.

"Ưm ưm ưm!" Cô cố kêu cứu nhưng ngay lập tức một cú đ.ấ.m mạnh bụng khiến cô đau đến mềm nhũn , còn sức lực.

Tên đó đá khép cửa sân, lôi cô trong nhà, dùng khăn trải giường trói c.h.ặ.t t.a.y chân cô , đó nhặt chiếc khăn lông ghế nhét miệng cô.

Đảm bảo cô thể kêu cứu, nhanh chóng chạy ngoài khóa cửa sân.

Ngay lúc rời , Tô Nam lập tức linh hoạt chui gian của . Khi trong gian màu hồng an , cô mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng cơn đau dữ dội ở bụng khiến cô nhăn mặt.

Tên khốn đó tay mạnh thật!

Dạo cô thật xui xẻo, tại bọn ngốc cứ nhắm cô mà đến? Nếu gian , cô chẳng chuyện gì kinh khủng sẽ xảy với nữa.

Còn kẻ tấn công cô, rõ ràng là một khuôn mặt xa lạ. Cô là ai, tại nhằm cô?

Khuôn mặt bình thường, sức mạnh cực lớn, tay đầy vết chai dày như nông dân thường việc tay chân. Tay của giống hệt như tay của những đàn ông trong thôn Tiêu gia mà cô từng thấy.

Hơn nữa, hề do dự khi tay, như thể sẵn sàng từ lâu, chỉ đợi cô mở cửa để tay.

Chẳng lẽ theo dõi cô từ lâu?

Hơn nữa, vẻ quen thuộc với ngôi nhà của cô, bước là lôi cô phòng mà chút do dự.

Nghĩ đến đây, tim Tô Nam đập thình thịch, đầu óc cuồng, một ý nghĩ lóe lên trong đầu, khiến cô run rẩy vì sợ hãi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-302-b.html.]

Phải chăng theo dõi cô từ đến giờ Tô Điềm Điềm, mà là ?

Cây hoa trong góc vườn lay động theo gió lạnh, những nụ hoa hé nở, tỏa vẻ rực rỡ đầy mê hoặc.

Vương Hoằng Vĩ khóa cổng , đó chạy nhanh phòng. Khi quanh thấy ai trong phòng, trợn tròn mắt, thể tin nổi, lục tung ngóc ngách để tìm kiếm.

“Quái quỷ thật!” Hắn lẩm bẩm chửi rủa, đá đổ một chiếc ghế, đó với tay lấy một ít bánh ngọt bàn nhét miệng.

Chỉ trong chớp mắt, cô biến mất dấu vết. Hắn tìm khắp nơi mà thấy bất cứ dấu hiệu nào cho thấy cô đang trốn trong nhà. Phải chăng phòng bí mật?

Vương Hoằng Vĩ lau tay dính đầy vụn bánh lên chăn, bắt đầu mò mẫm xung quanh, gõ lên tường và sàn nhà.

Trong gian trú ẩn, Tô Nam đang vô cùng khó khăn cố gắng bò về phía suối tiên, bởi vì tay chân của cô trói chặt và miệng nhét khăn, cô thể di chuyển dễ dàng.

Mặc dù mỗi cử động, vết thương ở bụng cô đau nhói, nhưng im một chỗ cũng chẳng dễ chịu gì, cô quyết định chịu đựng cơn đau để bò tới suối tiên, uống một ngụm nước để giảm bớt cơn đau.

Cô nghĩ: "Đau dài bằng đau ngắn, cố lên, sắp tới ."

Cuối cùng, khi bò đến bên suối tiên, Tô Nam cố gắng dùng lưỡi đẩy khăn khỏi miệng. Phải cố hết sức mới thể nhổ khăn .

Cô thở hổn hển, mồ hôi đầm đìa , áo dính chặt da thịt, khó chịu vô cùng. Cô nhịn mà chửi rủa kẻ đau đớn từ tổ tiên đến con cháu .

Sau khi lấy sức, Tô Nam xuống cạnh suối, nhấp từng ngụm nước nhỏ, chẳng bao lâu , cơn đau ở bụng bắt đầu tan biến.

“Là ai nhỉ?” Cô ngửa nền đất, lên bầu trời màu hồng của gian và suy nghĩ về khuôn mặt của kẻ đó, nhưng tài nào nhớ là ai.

 

Loading...