Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 306: B

Cập nhật lúc: 2025-07-24 08:22:53
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Con trai của gia đình đó là một kẻ ngốc, hai mươi tám tuổi mà lấy vợ, thấp , suốt ngày chạy theo bọn trẻ con, mặt mũi thì đầy nước mũi, tự lo việc đại tiểu tiện, thường xuyên bậy quần, bẩn thỉu vô cùng.

Mỗi thấy gã từ xa, Tô Điềm Điềm đều tránh thật xa, mà giờ đây cô trở thành vợ cưới của gã, thật đen đủi.

Giờ đây, cô hối hận vô cùng, nhưng nếu đồng ý cuộc hôn nhân thì đủ hai trăm tệ gửi về nhà, gia đình đuổi thì cô ? Không gia đình, về Thượng Hải, cũng chẳng lấy .

Hơn nữa, đây chỉ là kế tạm thời, khi kết hôn xong, họ sẽ tìm cách đưa cô trở về Thượng Hải. Lúc đó cô cần cưới nữa, tiền sính lễ cũng cần trả .

Nghĩ đến đó, Tô Điềm Điềm nở một nụ đắc ý.

từng nghĩ rằng, nếu gia đình cô thực sự khả năng đưa cô về, thì đưa từ lâu , cần chờ đến bây giờ.

“Nghe Tiếu Phương Vân sắp kết hôn , ngay tuần thôi.” Tần Hiểu Lan dừng bước, khẽ vỗ vai

Tần Hiểu Lan dừng bước, khẽ vỗ vai Tô Điềm Điềm, nhẹ giọng .

Tô Điềm Điềm giật thoát khỏi dòng suy nghĩ, theo phản xạ về phía Tiếu Phương Vân đang cửa kho đăng ký thông tin.

Chỉ thấy Tiếu Phương Vân mặc một chiếc áo khoác len màu xanh dương mới may, tôn lên làn da trắng mịn, trông cô càng thêm xinh và quý phái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-306-b.html.]

"Sao mà gấp ?" Tô Điềm Điềm trợn to mắt, đố kị kéo kéo chiếc áo bông cũ kỹ , cái áo là lấy từ tay Quế Vân, do bà béo lên nên mặc nữa mới cho cô .

"Nghe là bên phía Nam cần trở về quân ngũ gấp, nên đám cưới mới sắp xếp vội vàng như ." Tần Hiểu Lan , trong giọng điệu giấu nổi sự ghen tị.

Lư Trạch Sâm ghé qua thôn Tiêu Gia còn nhiều hơn về nhà , ngày nào việc gì chạy tới giúp nhà họ Tiếu bổ củi, gánh nước. Chẳng rể nào siêng năng hơn . Mỗi đến, Lư Trạch Sâm mang theo ít quà, khiến hàng xóm láng giềng ai cũng ghen tị, đều khen ngợi họ chọn rể , tiền, thời gian, hiếu thuận. là duyên lành khó kiếm.

điều khiến Tần Hiểu Lan ghen tị nhất chính là việc Lư Trạch Sâm hiện tại là một thiếu úy trong quân đội. Không chỉ , còn tuấn tú.

Tần Hiểu Lan giống như những phụ nữ quê mùa thiếu úy là gì. Ở tuổi của Lư Trạch Sâm mà giữ chức vụ , thì khắp cả nước cũng chẳng mấy . Có thể tương lai của vô cùng rộng mở, là một "chú rể vàng" chính hiệu. Dù xuất của quá cao sang, nhưng bù , thực lực.

Nếu gả cho Lư Trạch Sâm, Tần Hiểu Lan cũng sẵn lòng, chẳng hề bận tâm đến việc sinh ở nông thôn.

“Hứ, gả cho một thằng lính nghèo thì gì đáng tự hào.” Tô Điềm Điềm ngẩng cao đầu, khinh bỉ nhếch mép.

Nghe , Tần Hiểu Lan chỉ nhếch miệng lạnh, rõ ràng nhận Tô Điềm Điềm chẳng hiểu gì về chức vụ thiếu úy, liền lẩm bẩm mắng thầm: “Cô cái gì mà , đồ ngu.”

Nói xong, cô xoay bỏ về phía .

“Tự nhiên giở mặt thế hả? Xì, cô tưởng là tiểu thư quyền quý thời xưa chắc? hầu của cô ? Hai trăm tệ cũng chẳng thèm cho vay.” Tô Điềm Điềm bĩu môi khinh thường, bước nhanh lên, va mạnh vai Tần Hiểu Lan khi ngang qua.

 

Loading...