“  ,    thật mà.” Tô Điềm Điềm lắc đầu nguầy nguậy, liên tục phủ nhận.
Tô Nam? Chu Nhượng đang tìm Tô Nam ? Con tiện nhân đó xảy  chuyện gì  ư? Có  là mất tích  ? Nghĩ đến đây, trong lòng Tô Điềm Điềm dâng lên một tia khoái chí, khóe môi  kìm  nhếch lên.
Chu Nhượng vẫn luôn dán mắt  biểu cảm của Tô Điềm Điềm, nhận  ngay tia vui sướng  gương mặt cô . Lửa giận trong lòng  bùng lên, hàm răng nghiến chặt , cơ mặt hai bên giật giật. Các cơ  lưng và vai  siết chặt  trong chiếc áo sơ mi trắng, như một sợi dây cung căng hết cỡ.
“Mày   ? Ha ha,  thì chúng  tính sổ chuyện mày cướp tiền ngoài phố hôm  . Cảnh sát  xử  chuyện , tao sẽ xử.” Chu Nhượng liếc mắt  hiệu cho gã sẹo mặt,  đó lùi về phía  một bước.
Gã sẹo mặt gật đầu, nở một nụ  đáng sợ, vỗ tay  hiệu. Ngay  đó, từ bên ngoài, một  phụ nữ to lớn, đội khăn trùm đầu bước .
“Giới giang hồ chúng  cũng  quy tắc,
“Giới giang hồ chúng  cũng  quy tắc,   đánh c.h.ế.t phụ nữ.  mà...” Nói đến đây, gã đàn ông  sẹo  mặt dừng , nụ   môi càng lúc càng đáng sợ. “Không ai  phụ nữ   đánh phụ nữ.”
Tô Điềm Điềm   phụ nữ to lớn,    gã sẹo mặt. Da đầu cô  bỗng trở nên tê dại,   run rẩy vì sợ hãi. Cô  bắt đầu nhận  ý đồ của bọn chúng. Muốn lùi  nhưng  trói chân tay, cô  chỉ  thể cố hết sức mà dịch   một chút.
“Chu Nhượng,  sai ,  sẽ trả   tiền cướp từ Tô Nam. Xin , tha cho  .  thực sự   con nhãi Tô Nam đó  chạy   . Có khi nó ham vui, bỏ  với thằng đàn ông nào cũng nên.” Tô Điềm Điềm hoảng loạn  liều,  suy nghĩ  .
“Con đàn bà thối tha, mày  c.h.ế.t ?” Dương Hầu Tử,   cạnh từ nãy giờ,  thể nhịn nổi nữa. Hắn định bước tới cho cô  hai bạt tai.
Tô Điềm Điềm đúng là ngu ngốc. Nói những lời như   lúc  chẳng  là tự rước họa   ? Lời lẽ của cô  quá cay độc, đến mức cả  - một  ngoài cuộc - cũng thấy khó chịu, huống chi là Chu Nhượng,   liên quan trực tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-308-b.html.]
"Cho nó câm cái miệng thối đó !" Chu Nhượng nghiến răng, từng chữ thoát  từ kẽ răng.
"Vâng, thưa  Nhượng!" Đao Báo  lệnh, lập tức  hiệu cho  phụ nữ to lớn .
“Chúng mày còn  đến luật pháp ? Tao sẽ báo công an!” Tô Điềm Điềm  kịp  hết câu thì  ăn ngay một cái tát mạnh  mặt, lực tát còn lớn hơn   Đao Báo đánh cô .
“Đã ai  cho mày  , con     thức thời, hiểu chuyện thì mới sống  lâu. Biết điều một chút, giữ cái miệng, mày mới sống sót .” Người phụ nữ to lớn  xổm xuống  mặt Tô Điềm Điềm, nắm lấy cổ áo cô, nở nụ  lạnh lùng, cảnh cáo.
“Đừng đánh  nữa,  sẽ   bậy nữa, xin cứu  với!” Tô Điềm Điềm   đánh hai cái   lóc van xin.
  ai để ý đến cô nữa.
Một lát , bên ngoài vang lên tiếng động, cửa phòng  mở , Vương Dũng và một   đàn ông khác áp giải một tên đầu đội khăn đen bước .
“Khi chúng  tìm thấy ,  đang bán đồ  chợ đen.” Vương Dũng , đồng thời đổ  bộ đống đồ mà   đang bán lên bàn.
Chu Nhượng bước tới, nhặt lấy một hộp phấn má, ánh mắt bỗng trở nên sắc bén, đầu ngón tay run nhẹ.
“Nhượng Nhượng, màu  tô  mắt   ?” Hình ảnh một cô gái trẻ trung tươi  rạng rỡ   bàn trang điểm hiện lên trong đầu Chu Nhượng, giọng  dịu dàng như thể vẫn còn vang vọng.