“Chúng cũng ngủ thôi.” Lưu Ngọc lắc đầu, với Tô Nam xuống.
Tô Nam ngáp một cái, kéo chăn lên cũng chìm giấc ngủ.
ngủ bao lâu, cô đánh thức bởi những tiếng ồn ào bên ngoài. Cô mơ màng mở mắt , thấy trời sáng, ngoài sân đang , hối hả dọn dẹp chuẩn cho đám cưới.
Tô Nam dụi mắt, đầu thấy Lưu Ngọc dậy và đang mặc quần áo, còn Tiếu Phương Vân thì vẫn tỉnh, nửa mặt vùi trong chăn, nhịp thở đều đặn.
Lưu Ngọc mặc xong quần áo thì thấy Tô Nam thẫn thờ giường, liền nhắc: “ rửa mặt , gọi Phương Vân dậy .”
“Được .” Tô Nam phẩy tay đáp, ngáp thêm cái nữa, đó bắt đầu gọi Tiếu Phương Vân: “Phương Vân, dậy thôi nào.”
Tiếu Phương Vân đang ngủ say, bỗng nhiên đẩy vài cái vai, cô lập tức tỉnh giấc. Nhìn thấy Tô Nam mặt, cô nhớ hôm nay là ngày gì, lập tức bật dậy khỏi giường.
“Mau rửa mặt , để trang điểm cho .” Tô Nam buộc tạm tóc thành một búi tròn, vớ lấy chiếc áo khoác, xỏ giày và bước xuống giường.
“Được .” Tiếu Phương Vân mặc quần áo, vội vàng xỏ giày chạy bếp tìm nước nóng rửa mặt, dọc đường gặp ai cũng dặn dò mấy câu.
Cô cầm khăn mặt, sân thấy đang bận rộn lo cho đám cưới của . Giờ phút , cô mới cảm nhận rõ rệt rằng sắp kết hôn .
Cô hít một thật sâu, áp khăn mặt ấm lên gương mặt. Dưới lớp khăn , cô mỉm , nhưng rõ là vui buồn.
Thẩm Mộc , thật sự là tạm biệt, chúc bình an.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-321-c.html.]
"Phương Vân, ngẩn đó gì? Tô Nam đang gọi kìa."
Lưu Ngọc khi rửa mặt xong bếp giúp một tay, thấy Tô Nam gọi Tiếu Phương Vân mấy mà đáp , nên tiến lên vỗ nhẹ lưng cô .
"Ồ, ồ, ồ." Lúc Tiếu Phương Vân mới hồn, bỏ khăn chậu rửa mặt, lau qua loa mang khăn trở về phòng, treo lên giá phơi.
Tô Nam rửa mặt xong, đang bên lò sưởi chờ cô .
"Mau đây xuống, chúng tranh thủ trang điểm, nếu lát nữa đội đón dâu đến mà vẫn xong thì bây giờ?" Tô Nam vẫy tay gọi Tiếu Phương Vân , hiệu cô mau xuống.
"Để quần áo . Cái áo len cổ nhỏ, nếu lát nữa mà lem mất lớp trang điểm thì ." Tiếu Phương Vân đóng chặt cửa, nhanh chóng áo len mặc lên bộ quần áo mới từ trong tủ.
"Quả nhiên, vì lụa! Cậu xem, bộ đồ màu đỏ da trắng trẻo hẳn lên." Tô Nam thấy Tiếu Phương Vân mặc đồ mới, mắt sáng lên, khen ngợi từ tận đáy lòng.
Tiếu Phương Vân đỏ mặt, ngượng ngùng cúi đầu, ngoan ngoãn xuống chiếc ghế nhỏ mặt Tô Nam.
Tiếu Phương Vân tuổi còn trẻ, vì trang điểm cô dâu thể quá chững chạc nhưng cũng quá trẻ trung, nếu , sẽ nghĩ Lư Trạch Sâm lừa một cô bé về vợ. Bởi vốn dĩ nghi vấn "trâu già gặm cỏ non", nếu trang điểm cho Tiếu Phương Vân trông trẻ quá thì sẽ thành đề tài đàm tiếu của khác.
Do đó, lớp trang điểm cần nổi bật vẻ hồng hào, khỏe khoắn, để cảm thấy dễ chịu. Quan trọng nhất là lớp trang điểm bền suốt cả ngày, nếu đến tối mà trang điểm lem thì cô dâu sẽ khó coi.
Vì tối qua cả ba chuyện muộn nên da mặt Tiếu Phương Vân chút vàng vọt. Đầu tiên, Tô Nam đắp mặt nạ dưỡng ẩm giúp mềm da và sáng da, để tiện cho việc trang điểm đó.