Tô Nam khẽ nhếch môi, kéo dài giọng hỏi :
"Hiểu lầm ?"
" , đúng !" Từng Quế Vân tưởng Tô Nam đang mở lối cho , vội vàng hùa theo, nở nụ tươi hơn.
ngay lập tức, nụ mặt bà đông cứng khi Tô Nam tiếp tục , từng chữ thốt đều khiến bà ngượng ngùng đến phản ứng .
"Thế thì mời các khỏi nhà . Chúng hoan nghênh những vị khách tôn trọng khác."
“Vừa nãy bà và em trai bà mắng một tràng dài, bà nghĩ điếc ?”
Tô Nam thu nụ gương mặt, tốc độ đổi sắc mặt nhanh đến mức khiến trong nhà sững sờ.
Nghe , vẻ mặt của Từng Quế Vân trở nên âm trầm, tức giận đến mức giật tóc Tô Nam, đánh mạnh vài cái đầu cô để hả cơn giận trong lòng.
Ban đầu, khi Tô Nam về, bà nghĩ theo tính cách chiều chuộng con gái của Tô Cường Quốc và Lâm Nguyệt Mai, chắc chắn họ sẽ một bữa ăn lớn để chào đón con gái trở về. Vì , bà kéo cả nhà sang để ăn chực một bữa. Tiện thể, nếu nhà họ chuẩn sẵn hàng tết, chỉ cần vài câu tử tế, là thể xin xỏ chút đồ mang về.
Vì chuyện , bà còn gọi cả em trai Từng Văn Bân và vợ của đến, một phần để họ cũng ăn chút ngon, phần khác là vì đầu tiên đến nhà, chắc chắn Tô Cường Quốc và Lâm Nguyệt Mai sẽ biếu quà mắt. Nhất là khi gần đến tết, phong bao và quà cáp chắc chắn sẽ nhiều hơn ngày thường.
Từng Quế Vân tính toán rõ ràng như , chuyện đang thuận lợi thì cô gái trẻ Tô Nam phá hỏng. Không ngờ, Tô Nam từ quê trở về trở nên đanh đá như , bọn họ chỉ mới dạy bảo con bé vài câu mà nó dám cãi , cho họ nhà, còn thẳng thừng đối đầu với họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-338-c.html.]
là một đứa con gái vô dụng, cũng dám mẩy mặt bọn họ.
Từng Quế Vân trao ánh mắt hiệu cho em trai Từng Văn Bân. Hiểu ý, lập tức bước lên, định túm lấy cổ tay Tô Nam, mặt lộ vẻ hung ác, miệng mắng: “Mày dám chuyện như thế với chị tao ? Còn nhỏ mà hỗn láo thế .”
Vừa , giơ tay lên, định đánh xuống. Tô Nam Từng Văn Bân nắm chặt cổ tay, sức lực của đàn ông quá mạnh, cô thể động đậy . Khi thấy bàn tay sắp giáng xuống, cô nhắm chặt mắt theo phản xạ.
Ngay đó, một tiếng tát vang lên khắp phòng khách.
"Nam Nam!" Tiếng hét thất thanh của Lâm Nguyệt Mai vang lên ngay đó.
Từng Quế Vân cong môi, lộ vẻ đắc ý, trong lòng hả hê. cảm giác vui sướng chỉ kéo dài một giây tan biến, vì cái tát mạnh rơi xuống mặt Tô Nam, mà giáng xuống đầu của Tô Dương.
Trong giây phút quan trọng, Tô Dương xông lên đẩy Tô Nam , nhưng kịp tránh nên hứng trọn cái tát, khiến đầu ù , thậm chí tai còn phát tiếng ve kêu.
"Tô Dương!" Tô Nam đẩy mạnh khiến cô vững, nhưng khi trụ vững, cô lập tức lao tới nắm lấy cổ tay Tô Dương, lo lắng gọi một tiếng. Tuy nhiên, như thấy gì, mắt trống rỗng về phía , đôi mắt trở nên vô hồn.
Thấy , trái tim Tô Nam như rơi xuống vực sâu, cô mất bình tĩnh chạy phòng lấy ví tiền, nắm c.h.ặ.t t.a.y Tô Dương kéo ngoài.
Khi thấy Từng Quế Vân và đám chắn ở cửa, cô lạnh lùng liếc họ, quát: “Cút ! cho các , nếu em trai mệnh hệ gì, sẽ khiến các tù mọt gông.”