Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 359: C

Cập nhật lúc: 2025-07-25 03:57:24
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc , đường phố vắng tanh một bóng , sự im lặng đáng sợ bao trùm. Tô Nam nuốt khan, cố gắng kiềm chế cảm giác bỏ chạy, cô cứng rắn yên, mở rộng cổng và cúi ngoài, cố gắng mở rộng tầm hơn một chút.

Đợi hồi lâu, con đường mà họ thường qua vẫn một bóng .

"Không xảy chuyện gì ?" Tô Nam lẩm bẩm, trong lòng bồn chồn yên, lo lắng đến mức cơ quan của Chu Nhượng để hỏi thăm, nhưng sợ con đường tối đen.

Muộn thế , nếu cô xảy chuyện gì đường, thì thật là kêu trời thấu, kêu đất .

lúc Tô Nam đang vô cùng bối rối, cô chợt thấy tiếng cành cây giẫm gãy. Cô giật , phản xạ lao lên phía vài bước và hét lên kinh hoàng.

"Tô Nam, em đây ?" Một giọng quen thuộc vang lên. Chu Nhượng mặc bộ đồ đen, cau mày bên cạnh cổng.

Tô Nam thấy , cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Cô bước tới mặt Chu Nhượng, định giơ tay ôm lấy , nhưng tránh né.

"Sao giờ mới về? Em lo lắng cho nên đây đợi, nhưng hướng là chỗ việc mà?" Tô Nam bàn tay trống trơn của , lặng lẽ thu tay , nở nụ hỏi han.

Chu Nhượng lắc đầu, vội vàng vài câu giải thích qua loa, thẳng trong sân: "Có chút chuyện xảy , nên chậm."

Tô Nam theo trong sân, thấy khóa cổng . Bóng lưng về phía cô, lòng cô bỗng dâng lên một cảm giác lạ lùng. Cô mím môi, hỏi gì đó, nhưng cuối cùng vẫn .

Chu Nhượng trông vẻ gì thêm, cô hỏi cũng chẳng giải quyết gì.

"Em ăn tối ?" Chu Nhượng khóa cổng xong, giọng trầm thấp vang lên. Lúc , ánh sáng trong sân sáng hơn một chút, Tô Nam mới rõ gương mặt mệt mỏi của , đôi mắt sụp xuống, trông chút sinh khí nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-359-c.html.]

"Ăn ." Thực ăn, nhưng phiền thêm. Nếu cô ăn, chắc chắn sẽ nấu cho cô.

"Ừ." Chu Nhượng khẽ đáp, gật đầu, đó phòng lấy quần áo, bước bếp, xách nước nóng mà cô chuẩn sẵn cho , phòng tắm.

Anh thêm một câu nào với cô.

Tô Nam trong sân, xong việc mà đầu óc chỉ nghĩ đến hai chữ "bất thường". Anh bao giờ như thế, chắc chắn chuyện gì đó.

, cô cũng tiện hỏi nhiều, chỉ thêm phiền.

Rốt cuộc là xảy chuyện gì?

Câu hỏi cứ quẩn quanh trong đầu Tô Nam đến tận khi cả hai giường, nhưng cô vẫn tìm câu trả lời. Cô mở mắt bóng lưng của Chu Nhượng nghiêng về phía . Sau một hồi do dự, cô rúc , chủ động ôm lấy eo .

ngay khi tay cô đặt lên eo , lập tức nắm lấy tay cô, gỡ . Giọng trầm thấp của vang lên trong bóng tối, khiến cô cảm thấy chói tai: "Anh mệt , ngủ . Mai còn ."

Tô Nam cau mày, trong lòng cũng cảm thấy khó chịu. Cô cố gắng an ủi đối xử lạnh nhạt như . Cô lập tức hừ lạnh một tiếng.

"Rốt cuộc là chuyện gì, cũng cho em . Bây giờ tỏ thái độ với em là ý gì? Em cái bao cát của nhé! Ai khó chịu thì tìm đó mà giải quyết."

Nói xong, Tô Nam cảm thấy cay cay ở khóe mắt, mũi cô hít hít đầy tủi , lấy tay che lên mắt, chờ hồi lâu vẫn thấy Chu Nhượng xoay .

Loading...