Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 363: C

Cập nhật lúc: 2025-07-25 03:57:35
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đẹp thật ?" Trình Cảnh Sơn tự hỏi trong lòng. Câu trả lời hiển nhiên là "", thể phủ nhận điều đó. dù cô đến , việc cô giữ ý tứ, cứ chăm chăm cơ thể của một đàn ông xa lạ là hành động lịch sự.

Với những cô gái như , luôn giữ cách.

Trong căn phòng lớn, một chiếc giường đơn, chiếc chăn quân đội màu xanh lá gấp vuông vức ở cuối giường. Đối diện giường là một chiếc bàn học và ghế, cạnh bàn là một cái chậu rửa mặt. Ngoài , gì thêm, căn phòng trống trải nhưng sạch sẽ và gọn gàng.

Đây sẽ là nơi Tô Nam ở trong một tuần tới.

"Nhà vệ sinh, phòng tắm và phòng giặt đều ở phía cuối tầng . À, nước nóng chỉ sáng từ 8 đến 9 giờ, trưa từ 12 đến 1 giờ và tối từ 7 đến 8 giờ thôi."

"Vì chị ở tạm, ấm đun nước thì tạm thời dùng ấm của em nhé."

Trần Hữu San nhiệt tình đập tay lên n.g.ự.c giới thiệu thứ cho Tô Nam.

"Thế thì ngại quá." Tô Nam vội xua tay từ chối.

"Ôi dào, . Không ấm nước thì rửa mặt uống nước đều tiện. Em mượn ấm của bạn dùng là mà. Chị Tô đừng ngại nhé."

Trần Hữu San nháy mắt với Tô Nam đặt túi của cô lên ghế. Cô nở nụ rạng rỡ như mặt trời nhỏ, khiến Tô Nam thể từ chối.

"Chị cứ nghỉ ngơi nhé. Em ở ngay phòng gần cầu thang, cần gì chị cứ qua tìm em."

"Cảm ơn em nhé. Tí nữa chị mời em ăn." Tô Nam mỉm cảm kích.

Trần Hữu San vui vẻ nhận lời, nụ tươi rói như một ánh mặt trời nhỏ, đầy sức sống.

Sau khi Trần Hữu San rời , Tô Nam khóa cửa , lấy khăn lau từ gian , tẩm chút nước suối tiên để lau bàn ghế. Cô cũng chăn thành bộ chăn nhỏ hoa nhí mang theo từ nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-363-c.html.]

Xong xuôi, cô cầm ví tiền và một túi bánh quy từ Thượng Hải mang về, đến phòng của Trần Hữu San theo chỉ dẫn.

Tô Nam gõ cửa, một lát cánh cửa mở .

"Wow, cảm ơn chị Tô!" Trần Hữu San sáng lóa khi nhận túi bánh quy từ tay Tô Nam.

Tô Nam đáp bên trong phòng của Trần Hữu San. Phòng của cô lớn hơn hẳn phòng của Tô Nam, tới bốn giường tầng, đủ chỗ cho tám ngủ, giường nào cũng phủ chăn, chứng tỏ ở.

Tuy nhiên, lúc ai, Tô Nam thắc mắc: "Sao chỉ em ở đây thôi?"

Trần Hữu San đang cất bánh quy tủ, thấy câu hỏi, cô mà đáp: "Mọi vẫn đang luyện tập cho chương trình Nguyên Tiêu. Em cô em sắp xếp đón chị nên mới nghỉ sớm thôi."

"Ôi, ảnh hưởng đến việc luyện tập của em ? Chị ngại quá."

Tô Nam đỏ mặt, cảm thấy phiền Trần Hữu San, bỏ dở buổi tập để tiếp đón cô. Dù cũng chương trình Nguyên Tiêu quan trọng với các diễn viên trong đoàn văn công, nếu Trần Hữu San vì cô mà tụt so với khác, thì đúng là chút nào.

"Không chị, em chọn , tên trong danh sách chính thức, chỉ nghỉ nửa ngày ảnh hưởng gì hết." Trần Hữu San thấy Tô Nam trông vẻ lo lắng, nên nhẹ giọng giải thích, khiến cô yên tâm.

Thiện cảm của Trần Hữu San dành cho Tô Nam tăng thêm.

"Chúng ăn nhé." Trần Hữu San thiết khoác tay Tô Nam, đôi mắt long lanh đầy vẻ đáng yêu.

Tô Nam thở phào nhẹ nhõm, mỉm và gật đầu.

Cả hai cùng đến nhà ăn. Vì vẫn còn sớm, đến giờ ăn tập trung của quân đội, nên họ dễ dàng mua cơm nóng lò. Món thịt kho tàu và cà tím xào thơm lừng, đĩa đầy ắp hơn nhiều so với các nhà ăn ngoài , hào phóng.

Loading...